• Thơ về hoàng hôn hay nhất, cực kỳ ý nghĩa

    Thơ về hoàng hôn hay nhất, cực kỳ ý nghĩa

    Bài thơ 1:

    Thời gian hờ hững vẫn trôi mau

    Cớ sao ký ức chẳng phai màu?

    Vẫn trông vẫn đợi – chờ ai đến?

    Nhặt lá thu vàng… rơi nơi đâu?

    Bài thơ 2:

    Áng mây hồng cuối trời xa ấy

    Cuối chiều rồi sao vẫn rong chơi

    Nắng đã khuất lưng đồi rồi đấy

    Ở nơi này mưa bắt đầu rơi

    Bài thơ 3:

    Làn mây khóc hoàng hôn lất phất

    Rất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâu

    Ta mơ mộng hồn ai ngây ngất

    Rất nặng lòng, tan biến về đâu?

    Bài thơ 4:

    Lối quen dạo ấy những ngày xưa

    Sớm đón chiều đưa mỗi thu về

    Giờ tay cô lẻ lau dòng lệ

    Hồn lạc nơi nào?

    Nghe tim đau

    Bài thơ 5:

    Giăng mây tím gợi hoàng hôn

    Lạc lõng gió thu dạ bồn chồn

    Lá rơi ngõ vắng lòng hiu quạnh

    Nắng đến bên chiều – tạnh mưa chưa?

    Bài thơ 6:

    Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áo

    Mây u sầu mây khóc vì ai?

    Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảo

    Ta điên cuồng một nửa trăng phai.

    Bài thơ 7:

    Từ ngày anh đi, từ dạo ấy

    Thu bỗng buồn tênh ở chốn đây

    Đêm đêm nghe lá rơi bờ nguyệt

    Lạnh lẽo hồn côi nhớ thương đầy

    Dẫu biết anh xa ngàn vạn dặm

    Tôi ngóng chờ gì mộng trăm năm?

    Thầm trách tim yêu còn bé bỏng

    Cứ mãi đợi chờ tình xa xăm…

    Bài thơ 8:

    Hoàng hôn lác đác hạt mưa ngâu

    Gió qua mệt mỏi cánh nhạn sầu

    Đôi lời thề hẹn mùa thu trước

    Theo gió tìm về – anh tôi đâu?

    Sao anh hờ hững lòng cô phụ?

    Neo bến trùng xa: khách lãng du?

    Câu hò bến đợi còn muôn thuở

    Thuyền đi biền biệt chẳng tạ từ