Đà Lạt Lâm Đồng

Đà Lạt nợ tôi nỗi nhớ…

đà lạt nợ tôi nỗi nhớ…

Nếu phải chọn một nơi mà bạn có thể lạc bước vào nhiều quỹ đạo khác nhau của thời gian, không gian và cảm xúc, thì đó chính là Đà Lạt. Nếu bạn muốn chạm vào tâm hồn của Đà Lạt, hãy đến đây với tâm thế của một người đi tìm những hoài niệm. Đà Lạt luôn được coi là thiên đường dành cho những kẻ hay mộng mơ. Bất kể khi nào thấy cuộc sống bạn đang sống có quá nhiều áp lực, hãy thử tới Đà Lạt một lần, ai đi rồi thì cũng quay lại.

Đùa chút thôi. Tôi đang rất nhớ Đà Lạt, tôi thèm cảm giác buổi sớm bước xuống chuyến xe khách chạy xuyên đêm, đi thẳng tới home-stay phía sau khu Hoà Bình hoặc ngồi nghỉ chân tại quán cà phê cóc chỉ lèo tèo vài cái ghế gỗ con con ở góc phố lúc 6h sáng.

Tôi nhớ Đà Lạt, Đà Lạt của nắng hanh vàng và gió se lạnh, của những đoá hoa dại, những con đường dốc quanh co không hề có đèn xanh đèn đỏ, những căn nhà cất cao cất thấp, những đỉnh dốc vắng mù sương, nhớ cái khí hậu 4 mùa trong một ngày nơi đây: Sớm mai nay là thời tiết như mùa xuân ấm áp, buổi trưa là mùa hè êm dịu, buổi chiều là mùa thu lãng mạn và mùa đông se lạnh khi đêm về…

@Lê quỳnh

Tôi nhớ cái nắng vàng ươm tại sân trường Cao đẳng Sư phạm

Trường nằm trên một ngọn đồi cao, đứng ở đâu tại Đà Lạt cũng có thể nhìn thấy tháp chuông của trường. Điểm nhấn ở đây là dãy nhà hình vòng cung, cùng những hàng cây Tùng không khác gì châu Âu thu nhỏ cả.

đà lạt nợ tôi nỗi nhớ…

Loanh quanh trong sân trường đầy nắng, khám phá từng ngóc ngách ở đây. Từng ô cửa gỗ, từng hàng cây và từng chiếc ghế đá đều đem về cảm giác mơn man, nhẹ nhàng và rất đỗi bình yên. Rồi là lúc ngồi tựa đầu vào gốc thông già để nghỉ ngơi, bản tình ca ưa thích được phát bởi điện thoại cùng hòa quyện tuyệt vời với ánh nắng vàng ươm đặc trưng của Đà Lạt và cái tiết trời se se lạnh ở đây càng khiến bất cứ ai cũng mong muốn được ngưng động cái thời gian này dù chỉ là một phút giây…

Tôi nhớ cơn mưa rào dịu nhẹ lướt qua bên khung cửa quán café nhỏ

Không đến đột ngột rồi trôi tuột đi trong cái ướt át dầm dề, cuồn cuộn sình lầy như mấy nơi khác, mưa Đà Lạt cứ lặng lẽ, nhỏ bé hóa thành những đóa hoa thủy tinh, vương trên tóc, trên tà áo cô thiếu nữ hai má hồng đào, như muốn gửi chút tâm tình của Đà lạt cho mỗi du khách thập phương. Đó là mưa phùn. Mưa phùn thường xuất hiện vào buổi chiều trở đi, vừa lúc ấy hoàng hôn phủ xuống màu huyết dụ buồn bã. Mưa giăng. Trắng xóa những tàn cây ngọn cỏ. Những giọt mưa nhỏ như hạt pha lê vụn cứ âm thầm rơi nghiêng theo hơi thở của gió, lất phất vào mặt. Tôi co lại, không bởi cái lạnh, mà dường như muốn ôm trọn vào lòng mình thứ gì đó quá đỗi mong manh. Người ta ví mưa trắng đất trời, với tôi thì mưa Đà Lạt không có màu trắng, nó có màu của cuộc sống.

đà lạt nợ tôi nỗi nhớ…

Mảnh vườn, hoa, ghế sofa và hiên nhà cùng ly café sữa nóng, tiếng hát, và sự lặng im. Still cafe đáp ứng cho mọi khoái cảm lãng mạn của con người khi đặt chân đến thành phố sương mù. Một ngôi nhà gỗ kiểu chữ A của lớp người bình dân xưa Đà Lạt đã được hồi sinh sức sống. Still nhỏ nhắn thôi, nhưng nơi đây làm cho mọi thứ như lắng đọng, đủ để hòa cùng cơn mưa giúp ta thư giãn, yên tĩnh hoặc để suy nghĩ vẩn vơ đôi ba câu chuyện.

Tôi nhớ vị ngọt thơm nồng của ly sữa đậu nành ven đường

Không thể tính hết Đà Lạt có bao nhiêu hàng sữa đậu nành. Mỗi góc chợ, góc phố hầu như đều có một hàng sữa đậu nành. Bán sữa đậu nành không đòi hỏi kỳ công, chỉ cần một chiếc nồi to, trong đầy ắp sữa, đặt trên một bếp lửa đở, vậy là có thể mời gọi khách hàng đến thưởng thức. Đặc biệt nhất là sữa đậu nành Đà Lạt lúc nào cũng là hàng bình dân, chỉ với giá từ 7-10 ngàn đồng là có thể có một ly sữa nóng.

đà lạt nợ tôi nỗi nhớ…

Trời lạnh cầm ly sữa nóng trên tay có cái cảm giác ấm áp cũng khó bỏ, có khi hương sữa đậu nành quyến luyến, mê ly bay đặc trong khí lạnh cũng là thứ mùi hương ngửi lâu đâm ghiền, khí hậu vùng cao nguyên không làm bàn tay cóng buốt, nhưng cũng đủ lạnh để lòng người mong mỏi tìm chút hơi ấm lòng. Và có một điều chắc chắn rằng sữa đậu nành thưởng thức tại Đà Lạt luôn có hương vị khó quên, cũng chính như ai đã tới Đà Lạt, là không khỏi lưu luyến khí hậu và cảnh quan vùng đất ấy, rất xa, rất lâu và mãi mãi về sau…

đà lạt nợ tôi nỗi nhớ…

Xa thành phố cao nguyên bé nhỏ mang tên Đà Lạt, tôi cố tìm cho mình một lý do trong hàng vạn lý do để quay trở lại, bởi nơi đây có quá nhiều điều để vấn vương, lưu luyến. Đà Lạt. Không rủ được ai, không có người yêu đi cùng thì mình đi một mình. Có sao đâu!!

Vũ Chi

Đăng bởi: Quang Thiều Kỳ

YOLO! Khám phá các huyện ở Lâm Đồng

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก