Top 50+ Thơ Hài Hước, Những Câu Thơ Chế Hài Vui Bá Đạo Nhất

  1. Những Câu Thơ Hài Nhất
  2. Thơ Tán Gái Hài
  3. Thơ Tán Trai Hài
  4. Thơ Hài Hước
  5. Thơ Chế Hài
  6. Thơ Tình Yêu Vui
  7. Thơ Hài Hước Về Cuộc Sống
  8. Thơ Thả Thính Hài Hước
  9. Thơ Vui Ngắn Về Hôn
  10. Thơ Chế Hài Cười Vỡ Bụng
  11. Thơ Thả Thính 2 Câu Hài Hước
  12. Những Câu Thơ Hài Hước Bá Đạo
  13. Thơ Chào Ngày Mới Hài Hước
  14. Thơ Về Vợ Chồng Hài Hước
  15. Thơ Vui Nhộn
  16. Thơ Chế Bựa
  17. Những Câu Thơ Hài Hước Bá Đạo

Những Câu Thơ Hài Nhất


“Thôn đoài ngồi nhớ thôn đông

Em chưa chịu gặp anh không về nhà.”


“Bắc thang lên hỏi ông trời

Bao giờ con thoát kiếp người FA

Ông trời ngó xuống bảo rằng

Xấu như mày á suốt đời ở không.”


Thân anh như ổ bánh mì

Em mà đói bụng, nhâm nhi cầm chừng

Thân anh như mấy củ gừng

Hôi rình, em chả có ưng tí nào.


“Nếu biết ngày mai em lấy chồng

Anh bỏ tiền đồng mua vạn cái đinh chông

Đợi khi đám rước qua ngoài ngõ

Trải thành chiếc thảm tiễn em theo chồng.”


“Hôm qua tát nước đầu đình

Vô tình gặp được người mình thầm thương.”


Yêu nhau sợ núi, sợ đèo

Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con

Còn trời, còn nước, còn non

Còn cây ăn trái, anh còn sợ em…


“Cá không ăn muối cá ươn

Anh mà không đẹp em đếch thèm yêu anh.”


“Người đi một nửa hồn tôi mất

Một nửa hồn kia sống làm gì.”


Đừng tưởng không nói là câm

Không nghe là điếc, không trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sư

Cứ vâng là tốt, cứ ừ là ngoan.


“Buồn buồn ra đứng bờ ao

Ai ngờ thấy mấy cô lao xao rì rào.”


“Nhiễu điều phủ lấy giá gương

Trời cho anh gặp người thương của mình.”


“Sinh ra vốn đã hiền lành

Nên anh mới thấy mình hợp thành chồng em.”


“Yêu nhau mấy núi cũng trèo

Em mà nguyện ý thì theo anh về nhà.”


Đừng tưởng cứ giàu là sang

Cứ im lặng tưởng là vàng đến ngay

Đừng tưởng nốc rượu là say

Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm


Đừng tưởng giặc ở ngoại xâm

Cứ bè là bạn, cứ dân là lành

Đừng tưởng cứ trời là xanh

Cứ đất và nước là thành quê hương


“Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Hỏi em hàng xóm sau bao lâu (thì) muốn chồng.”

Thơ Tán Gái Hài


“Ô kìa cô gái tôi yêu

Sao em lại khiến tôi liêu xiêu thế này.”


“Thư nàng tôi đã đọc

Định bụng viết hồi âm

Thầm mong người nhận được

Cũng có chung tấm lòng.”


“Đêm khuya canh vắng đường thưa

Mình tôi ngồi nhớ người xưa thương thầm.”


“Hoa hồng có gai cứng

Chạm tay vào là đau

Em ơi anh hỏi nhỏ

Khi nào ta chạm nhau.”


“Hôm nay ngồi ngây ngốc

Mê mẩn cánh hồng xinh

Chẳng chuyên tâm làm việc

Mẹ bảo “Đấy! Yêu rồi”.”


“Hôm nay trời đẹp xinh

Có cầu vồng lung linh

Anh thấy mình nhơ nhớ

Một người em trong hình.”


“Đêm nhìn ra cửa sổ

Thấy lòng mình ngộ ngộ

Thấp thoáng bóng hình ai

Từng chạm tay buổi sáng.”


“Anh yêu em chân thật không gian dối

Có bao giờ dám la lối em đâu

Sao em lại hẹn anh một buổi tối

Rồi em nói anh phản bội tình yêu rồi.”


“Thế gian này có muôn vàn cô gái đẹp

Anh nghĩ rằng đẹp nhất mãi là em.”


“Một mai bớt nắng cành lay động

Tôi gặp được em trên đường rộng

Chẳng biết sét tình có đánh không

Chỉ thấy mình em giữa đám đông.”

Thơ Tán Trai Hài


“Anh ơi, hoa nào rồi cũng lụi

Bụi nào rồi cũng bay

Nhưng tình em còn mãi

Trao cho riêng mình chàng.”


“Anh cười một phút lòng xao xuyến

Cười thêm phút nữa nắng cháy lòng

Sao anh không học bài vỡ lòng

Cười nhiều em còng tay đấy nhé!”


“Em thích ngân hà đầy sao

Em yêu trời cao đầy nắng

Nhưng em muốn ở gần anh

Vì bên anh em có cả bầu trời.”


“Thời gian tính bằng giây, bằng phút

Tình yêu anh, em chẳng biết tính sao

Liệu trên đời có một chiếc thước

Rộng hơn đại dương và dài hơn bầu trời.”


“Em ước mình là sóng

Ở bên cạnh biển thôi.”


“Em mong mình là sóng

Ở bên cạnh biển xanh

Giống như em gần anh

Lúc êm đềm, giận dỗi.”


“Đôi mắt anh màu nắng

Hay là giống màu mưa

Anh có người yêu chưa

Làm người yêu em nhé!”


“Anh siêu như thế

Hay là yêu em

Nếu cứ làm kiêu

Coi chừng tiêu vì ế.”


“Em yêu anh nhiều

Nhưng anh đừng liều

Để em nói đôi điều

Chiều em thôi anh nhé!”

Thơ Hài Hước


Thân em như tấm lụa đào

Giá tiền trăm triệu đố chàng nào mua.


Ăn chanh mới biết chanh chua

Yêu anh mới biết anh là sở khanh


Đừng tưởng cứ lớn là khôn

Cứ bé là dại, cứ hôn là chồng

Đừng tưởng chẳng có thì không

Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà


Đừng tưởng gần nhất là nhì

Gần quan là tướng, gần suy là hèn

Đừng tưởng cứ sáng là đèn

Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường


Đừng tưởng chẳng gần thì xa

Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người

Đừng tưởng chẳng khóc thì cười

Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi


Đừng tưởng cứ đẹp là thương

Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình

Đừng tưởng có ghế là vinh

Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền


Không chua không phải là chanh

Con trai ai chẳng sở khanh đôi lần.


Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa

Đi bộ mòn dép, đi xe tốn dầu.


Thương em mấy núi cũng trèo

Bây giờ đã có cáp treo lo gì

Thương em chẳng ngại đường đi

Bởi anh sẽ cưỡi Spacy đón em.

Thơ Chế Hài


Nghiện thuốc thì có thể cai

Nghiện em chỉ có đầu thai kiếp khác


Khi ra trường là bỏ rượu

Mà bỏ rượu là tợp bia

Mình chỉ uống bia hơi

Ai thảnh thơi mà tợp rượu

Ta kĩ sư tiền triệu

Phải bỏ rượu, tợp bia.


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Uống Rượu say cũng là điều tất nhiên

Say rồi cũng giống thằng điên

Thế nhưng ai cũng muốn điên dài dài.


Rượu là Gạo

Rượu cũng từ gạo mà ra

Ta đây uống rượu cũng là ăn cơm


Thân xác ở trong chai

Tam hồn ở ngoài chai

Muốn nên sự nghiệp lớn

Mỗi ngày phải vài chai

Thơ Tình Yêu Vui


Bước đến nhà em, bóng xế tà.

Đứng chờ năm phút bố em ra.

Lơ thơ phía trước vài con chó.

Lác đác đằng sau chiếc chổi chà

Sợ quá anh chuồn quên đôi dép

Bố nàng ngoác mỏ đứng chửi cha

Phen này nhất quyết thuê cây kiếm

Trở về chém ổng đứt làm ba.


Không biết dựa cột mà nghe, cứ le te người ta đấm cho vỡ mõm.


Đời là cái đinh

Tình là cái que

Em là con ngan què

Loe ngoe anh cắt tiết.


Sáng trăng chiếu trải hai hàng

Bên anh “xập xám”, bên nàng “tiến lên”.


Tháp Mười đẹp nhất bông sen

Thân em đẹp nhất tòng teng lắc vàng.


Ầu ơ, gió mùa thu mẹ ru con ngủ

Năm canh dài cha nhậu đủ cả năm canh.


Đường dài mới biết ngựa hay

Ở lâu mới biết anh này ít tắm ghê.


Cá không ăn muối cá ươn

Em nghe lời dụ bụng trương chình bình.


Hận đời đen bạc

Hận kẻ bạc tình

Hận cả gia đình

Hận luôn hàng xóm.

Thơ Hài Hước Về Cuộc Sống


Đừng tưởng cứ cố là lên

Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần

Đừng tưởng cứ đều là cân

Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ


Đừng tưởng cứ vần là thơ

Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh

Đừng tưởng cứ vội thì nhanh

Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn


Đừng tưởng giàu hết cô đơn

Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo.


Trai có bồ như hoa có chậu

Em nào thâm hậu

Đập chậu cướp hoa.


Muốn ngủ ngon thì đừng lấy vợ

Muốn không nợ thì đừng có yêu


Công viên là chốn hẹn hò

Khi đi bụng bé khi về bụng to

Mẹ ơi xin mẹ đừng lo

Bệnh viện phụ sản đã lo giúp rồi.

Thơ Thả Thính Hài Hước


Lùn nhưng phụ tùng đầy đủ

Xấu nhưng kết cấu rõ ràng

Mập nhưng tấp nập người theo


Không cần ai hiểu, chẳng cần ai tin

Chỉ thích một mình, lạnh lùng, lặng lẽ

Không cần chia sẻ, chẳng cần quan tâm

Chỉ muốn lặng thầm, bình yên là đủ.


Con ơi nhớ lấy câu này:

Sống phải biết mình là ai

Sai phải biết sửa

Thấy lửa phải đổ thêm dầu

Thấy nhảy lầu phải hô to cổ vũ.

Thơ Vui Ngắn Về Hôn


Hôn mà chẳng rời nhau là “đính hôn”.

Hôn liền tù tì bảy phát là “thất hôn”

Hôn người nào đó gọi là “hôn nhân”

Hôn con vật nào đó gọi là “hôn thú”


Hôn vợ gọi là “hôn thê”

Hôn chồng gọi là “hôn phu”

Mơ hôn được người nào đó gọi là “hôn ước”

Mới hôn xong gọi là “tân hôn”


Hôn thêm cái nữa gọi là “tái hôn”

Hôn hai cái một lượt gọi là “song hôn”

Hôn nhiều người một lúc gọi là “đa hôn”

Ðang hôn nửa chừng bị xô ra gọi là “ly hôn”


Hôn rồi bị trả lại cái hôn gọi là “thoái hôn”

Không cho hôn cũng hôn đại gọi là “cưỡng hôn”

Hôn sơ sơ phơn phớt gọi là “ngoại hôn”

Hôn ké gọi là “phụ hôn”


Hẹn ngày sẽ hôn gọi là “hứa hôn”

Vua hôn người ta gọi là “hoàng hôn”

Hôn từ giã gọi là “từ hôn”

Rình rình hôn một cái gọi là “hôn thầm”


Tính hôn con mà hôn trúng mẹ gọi là “hôn má”

Vừa hôn vừa ngửi gọi là “hôn hít”

Hôn có giấy phép gọi là “hôn lễ”

Hôn cuốn sách gọi là “hôn thư”


Khoái hôn gọi là “hôn mê”

Chỗ nào cũng hôn gọi là “hôn bậy, hôn bạ”

Hôn cách không gọi là “hôn gió”

Hôn anh lính chiến gọi là “hôn quân”


Hôn tập thể gọi là “hôn phối”

Mới ngủ dậy mà hôn gọi là “hôn thức” (hình thức hôn nhân)

Hai người cùng phái hôn nhau gọi là “trùng hôn”

Hôn người không cùng chủng tộc gọi là “dị hôn”


Hôn người mà hợp với mình gọi là “hợp hôn”

Hôn xong rồi lại xua đuổi người ta đi gọi là “từ hôn”

Hôn liên tù tì không chịu ngưng gọi là “liên hôn”

Không muốn người ta hôn mình gọi là “miễn hôn”


Hôn đại một người rồi bỏ chạy gọi là “đại hôn”

Không cho hôn mà cứ đè ra hôn gọi là “ép hôn”.

Thơ Chế Hài Cười Vỡ Bụng


Thân anh như ổ bánh mì

Em mà đói bụng, nhâm nhi cầm chừng

Thân anh như mấy củ gừng

Hôi rình, em chả có ưng tí nào.


Yêu nhau sợ núi, sợ đèo

Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con

Còn trời, còn nước, còn non

Còn cây ăn trái, anh còn sợ em…


Thân em như tấm lụa đào

Giá tiền trăm triệu đố chàng nào mua.


Ăn chanh mới biết chanh chua

Yêu anh mới biết anh là sở khanh


Không chua không phải là chanh

Con trai ai chẳng sở khanh đôi lần.


Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa

Đi bộ mòn dép, đi xe tốn dầu.


Thương em mấy núi cũng trèo

Bây giờ đã có cáp treo lo gì

Thương em chẳng ngại đường đi

Bởi anh sẽ cưỡi Spacy đón em.

Thơ Thả Thính 2 Câu Hài Hước


Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt.

Nhìn tương lai lạnh toát mồ hôi.


Cam sành lột vỏ còn chua,

Thương em còn nhỏ anh cua để dành.


Chọn xoài đừng để xoài chua,

Chọn bạn đừng để bạn cua bồ mình.


Có chồng mà bỏ theo trai,

Chết xuống âm phủ đượchai cây vàng.


Chớ chê em xấu, em già,

Em đi sửa lại, đẹp ra bây giờ.


Còn thời lên ngựa bắn cung,

Hết thời xuống ngựa lấy thung bắn ruồi.


Đêm nằm ở dưới bóng trăng,

Thương cha nhớ mẹ không bằng nhớ em.


Bánh mì phải có patê,

Làm trai phải có máu dê trong người.


Biết chồng muốn cưới vợ hai,

Em về mua sẵn quan tài chờ anh.


Đường về đêm tối canh thâu,

Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.


Gió đưa bụi chuối sau hè,

Giỡn chơi một chút, ai dè có con.


Gió đưa bắp cải về trời,

Tiền đô đưa tiễn em rời cố hương.


Kén canh chọn cá lung tung,

Mai kia ở giá chiếu mùng lạnh tanh.


Khi xưa vác bút theo thầy,

Bây giờ em lại vác cày theo trâu.


Khôn ba năm dại một giờ.

Biết vậy dại sớm, khỏi chờ ba năm.


Lời hứa không mất tiền mua,

Tội gì không hứa khi lừa đảo ai.


Mấy đời bánh đúc có xương,

Mấy đời chơi Net không vương tơ tình.


Mấy đời bánh đúc có xương

Mấy đời gái chảnh mà thương trai nghèo.


Mẹ ơi con muốn có chồng.

Con ơi mẹ cũng một lòng như con.


Một chồng không đủ tiền tiêu,

Mười chồng góp lại, sáng chiều shopping.


Nắng mưa là chuyện của trời,

Cúp cua là chuyện của đời học sinh.


Cúp cua đừng cúp một mình,

Rủ thêm vài đứa tâm tình cho vui.


Nhờ trời mưa thuận gió hòa,

Mày không nghỉ ốm, để tao chép bài.


Ngó lên mình chẳng bằng ai,

Ngó xuống thì cũng chẳng ai hơn mình.


Người đi một nửa hồn tôi mất.

Một nửa hồn kia đứng chửi thề.


Tình chỉ đẹp khi còn dang dở,

Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.


Tóc thề em xoã ngang vai,

Anh mà đụng tới, bạt tai bây giờ !


Trách người quân tử vô tình,

Chơi hoa xong lại… hái cành kế bên.


Trên đời gì rẻ bằng xôi,

Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.

Những Câu Thơ Hài Hước Bá Đạo

Giờ đây em đã ăn rồi,

Hai ngàn em nhớ trả giùm cho anh.

Uớc gì em hoá thành trâu,

Để anh là đỉa anh bâu lấy đùi.

Nhận được thư em lúc nhá nhem,

Mừng mừng tủi tủi mở ra xem,

Trong thư em viết dăm ba chữ :

“Anh ơi ngày mai nó lấy em.”

Ai mua tui bán cây si,

Si tui tốt giống cành chi chít cành.

Hễ si mà gặp đất lành,

Là si phát triển trở thành… siđa.

Học mà không chơi : đánh rơi tuổi trẻ.

Chơi mà không học : bán rẻ tương lai.

Thôi thì ta chọn cả hai,

Vừa chơi vừa học, tương lai huy hoàng.

Bước chân vào quán đèn mờ,

Ngồi gần con gái không sờ là ngu.

Thà rằng cắt tóc đi tu,

Ngồi gần con gái, sao… ngu không sờ ?

Thơ Chào Ngày Mới Hài Hước


Sáng nay khác sáng mọi hôm

On vào Facebook hồi còn sớm mai

Xem đi xem lại có ai

Xin chúc tất cả một mai tốt lành!


Sáng nay khác sáng mọi hôm

On vào Facebook hồi còn sớm mai

Xem đi xem lại có ai

Xin chúc tất cả một mai tốt lành!


Buổi sáng vu vơ, tập làm thơ

Trong khi đầu óc còn ngẩn ngơ

Có cô hàng xóm nào dậy sớm

Cho tôi chút hứng thú đượm chờ

Để cứ ngồi đây mà nghĩ ngợi

Để cứ ngồi đợi mùa chơi vơi

Long lanh buổi sớm và thơ thẩn

Theo cánh bướm vàng đến muôn nơi.


Buổi sáng vu vơ, tập làm thơ

Trong khi đầu óc còn ngẩn ngơ

Có cô hàng xóm nào dậy sớm

Cho tôi chút hứng thú đượm chờ

Để cứ ngồi đây mà nghĩ ngợi

Để cứ ngồi đợi mùa chơi vơi

Long lanh buổi sớm và thơ thẩn

Theo cánh bướm vàng đến muôn nơi.

Thơ Về Vợ Chồng Hài Hước


Vợ là thánh chỉ vua ban

Có sao dùng vậy không bàn đúng sai

Quỷ thần chứng cả hai vai

Vợ là chân lý không sai bao giờ?


Vợ là mẹ các con ta

Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân

Vợ là tổng hợp : bạn thân,

Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền…

Vợ là ngân khố, kho tiền

Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra

Vợ là biển cả bao la

Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà

Vợ là âm nhạc, thi ca

Vừa lá cô giáo, vừa là luật sư

Cả gan đấu khẩu vợ ư ?

Cá ươn không muối, chồng hư cãi “bà” (vợ)

Chồng ơi ! đừng có dại khờ

Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai

Vợ là phước, lộc, thọ, tài …

Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.


Vợ mà không đánh thì thôi,

Chớ ông đánh vợ là đời ông tiêu.


Vợ, từ thiếu nữ hiền lành

Đến khi xuất giá trở thành… “quan gia”

Vợ là con của người ta

Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình

Có quan thì phải có binh

Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”

Con ta do Vợ sanh ra

Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi

Tại vì hôm Vợ vu quy

Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng

Làm lính chứ không… làm tàng

Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn

Mỗi khi mà Vợ giận hờn

Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề

Khi Vợ đă ngỏ lời… chê

Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)

Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì

“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng

Khi Vợ đă nói là… “không!”

“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò

Vợ mà nổi nóng dằn co

“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng

Khi nào cùng Vợ ra đàng

“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe

Mỗi khi mà đă ngừng xe

Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng

Cùng Vợ đi vào nhà hàng

Không nên tự ư “khai hàm tích phân”

Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn

“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh

Vợ… “input” chữ “Shopping”

Th́… “output” phải áo xinh, váy đầm…

Muốn Vợ đừng có… chầm bầm

Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”

Nếu… lỡ mà có lăng nhăng

“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi

Tính Vợ mà có muôn đời

Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”

Muốn Vợ trẻ măi không già

Lưng ta chắc phải như là… “parabol”

Tính chất Vợ thì phải tuân

Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà

Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…

Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay

Quan thương sẽ cười suốt ngày

Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai

Hễ ai có cười chê bai

Đổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần

Tính chất phải… học nhiều lần

Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!!


Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,

Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.

Ðàn ông sợ vợ thì sang,

Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.


Ðàn ông không biết thờ “bà”

Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.

Ðàn ông sợ vợ ai khi,

Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!


Ðàn ông khí phách ngang tàng,

Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”

Ðàn ông đánh vợ là ngu,

Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.


Lấy nàng từ thuở mười ba,

Ðến khi mười chín tôi đà năm con.

Nàng thì trông hãy còn son,

Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.


Nắng mưa là chuyện của trời,

Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.

Suốt ngày cày cấy như trâu,

Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.


Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,

Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.

Lau nhà, lau cửa chẳng màng,

Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.


Nhiều khi muốn hộc xì dầu,

Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.

Nàng đòi thi đấu võ đài,

Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.


Nhớ xưa mình mới quen nhau,

Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.

Cho nên tôi mới bị lường,

Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.


Than ôi thực tế phũ phàng,

Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.

Một lòng thờ dzợ sắt son,

Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.

Thơ Vui Nhộn


Ước gì tôi hóa con sâu

Dọa em một bữa quên sầu mới thôi

Nhưng mà tôi chỉ là tôi

Nên em vẫn chẳng coi tôi ra gì.


Ước gì tôi hóa con… Ki

Nhe răng xông đến, em đi đằng trời

Nhưng mà tôi chỉ là người

Nên em chẳng chạy vẫn ngồi ì ra.


Ước gì tôi hóa con ma

Lừ đừ chết khiếp em òa khóc ngay

Nhưng mà tôi vẫn sống đây

Nên thôi đành chịu em đầy đọa tôi…

Thơ Chế Bựa


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Đẹp trai bị ghét là điều tất nhiên.


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Ăn sau rửa bát là điều tất nhiên.


Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai

Xa nàng nhớ cái bạt tai

Chọc nàng chút xíu, lãnh hai cái liền.


Sinh viên mà chẳng làm thêm

Thế nào cũng mắc chứng viêm túi quần.


Yêu anh em hối hận không?

Ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần.


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Lấy chồng phải chửa là điều tất nhiên.


Đầu bạc răng… vàng.


Hát hay không bằng hay hát

Hát dở chi bằng… đừng hát.


Học không chơi, đánh rơi tuổi trẻ

Chơi không học, chửa đẻ liên miên.


Trong đầm gì đẹp bằng sen

Còn đâu cái khác mà khen bây giờ.


Trái tim em chỉ hai lần mở cửa,

Đón anh vào và tống cổ anh ra.


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Mê trai, “sình bụng” là điều tất nhiên.


Anh đắm mình trong nồng nàn biển rượu

Khắc tên em lên cổ, cánh, chân gà

Có những lúc gục đầu trên bàn nhậu

Anh mơ màng cầm đũa gắp tên em!


Đố ai định nghĩa được chữ điên.

Rất khó cho nên… biết chết liền

Đang đi trên đường la một tiếng.

Mọi người hốt hoảng chửi là điên.


Con ta do vợ sanh ra

Chứ ta với vợ chẳng bà con chi.

Thực ra hôm vợ vu quy

Ta chỉ làm lính hầu đi bên nàng.


Trăm năm Kiều vẫn là Kiều

Học lười, thi rớt là điều tất nhiên.

Những Câu Thơ Hài Hước Bá Đạo

Giờ đây em đã ăn rồi,

Hai ngàn em nhớ trả giùm cho anh.

Uớc gì em hoá thành trâu,

Để anh là đỉa anh bâu lấy đùi.

Nhận được thư em lúc nhá nhem,

Mừng mừng tủi tủi mở ra xem,

Trong thư em viết dăm ba chữ :

“Anh ơi ngày mai nó lấy em.”

Ai mua tui bán cây si,

Si tui tốt giống cành chi chít cành.

Hễ si mà gặp đất lành,

Là si phát triển trở thành… siđa.

Học mà không chơi : đánh rơi tuổi trẻ.

Chơi mà không học : bán rẻ tương lai.

Thôi thì ta chọn cả hai,

Vừa chơi vừa học, tương lai huy hoàng.

Bước chân vào quán đèn mờ,

Ngồi gần con gái không sờ là ngu.

Thà rằng cắt tóc đi tu,

Ngồi gần con gái, sao… ngu không sờ ?