Nha Trang Trải nghiệm

Ít ai biết Khánh Hòa còn có một Sơn Đừng hoang sơ như thế 

Trong chuyến du lịch Khánh Hòa vừa rồi, tôi vẫn còn nhớ như in buổi sáng hôm đó, sau khi ăn sáng với món cơm gà đặc trưng ở thành phố Tuy Hoà ngon không thể tả, tôi xách xe chạy về phía Nam và có một ngày mãn nhãn với những phong cảnh không thể nào đẹp hơn.

Chạy qua cầu Hùng Vương, tôi chạy thẳng theo đường Phước Tân – Bãi Ngà tới QL29. Chạy một đoạn thì tới Mũi Điện và Bãi Môn gần kề nhau, tôi dạo bờ biển và leo lên Hải Đăng một lát. Không may là lúc tôi tới, mặc trời đã ló dạng tự bao giờ.

khánh hòa, nha trang
Con đường nhựa thẳng tắp, vắng tanh dẫn vào Sơn Đừng.

Từ Mũi Điện, tôi chạy tiếp trên QL29, con đường đẹp mà ít bóng xe qua lại. Chạy qua vịnh Vũng Rô được một đoạn thì tới đường quốc lộ, tôi quyết định chạy xuống Sơn Đừng một chuyến cho biết.

Quẹo phải theo hướng quốc lộ 1A về địa phận tỉnh Khánh Hoà, chạy qua bãi biển Đại Lãnh, tới một ngã ba, tôi dừng xe lại hỏi người dân địa phương đường đến Sơn Đừng. Rất may là gặp được mấy anh chị dễ thương, họ biết tôi là dân đi bụi, nên tươi cười và chỉ nhiệt tình lắm, thế là tôi phóng xe chạy một mạch tới Sơn Đừng trong một trưa nắng vội.

khánh hòa, nha trang
Làn nước biển trong xanh giữa một trưa nắng đẹp.

Sơn Đừng, với tên gọi khác là Xuân Đừng, là một bãi biển còn khá hoang sơ, thuộc xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa, cách thành phố Nha Trang gần 100 km về phía Bắc. Nếu muốn đến đây, bạn có thể đi xe lửa tới ga Ninh Hòa – Khánh Hòa hoặc đến ga Tuy Hòa – Phú Yên rồi thuê xe máy đến đây vì Sơn Đừng nằm khoảng giữa hai ga này.

khánh hòa, nha trang
Những chiếc thuyền nằm im lìm trên mặt hồ tĩnh lặng ở bờ bên đây vịnh Vân Phong.

Tôi đã đi qua nhiều cung đường khác nhau, nhưng có lẽ đường tới Sơn Đừng là con đường mà tôi cảm thấy bình yên nhất, cho tới bây giờ. Không phải vì nó cực kì vắng vẻ hay chỉ có xe của tôi chạy trên đó, mà là cảm giác như lạc vào một chốn tuyệt đẹp. Núi và biển như hoà quyện vào nhau, như thể muốn phô hết vẻ đẹp cho riêng tôi nhìn thấy vậy.

Đường tới Sơn Đừng phẳng lì, một bên là cát trắng trải dài thành từng đụn nhỏ, một bên là biển phía bờ bên đây của vịnh Vân Phong.

khánh hòa, nha trang
Những bãi cát trắng trải dài dọc đường đi.

Dọc hai bên đường nhà cửa vắng vẻ lắm, tôi chỉ thấy lớt phớt vài ngôi nhà xen với một khoảng trống vắng tanh. Người dân ở đây sinh sống chủ yếu bằng nghề nuôi trồng, những vuông tôm nhiều vô số, cùng với đó là những nhà bè nằm im lìm trong bờ vịnh.

khánh hòa, nha trang
Những vuông nuôi thủy sản của người dân địa phương sát bên đường.

Con đường dài hun hút toả một sức nóng hắt lên từ nhựa đường, chỉ có xe tôi chạy trên đó. Tôi hơi sợ, nhưng khung cảnh hữu tình hiện ra làm tôi quên đi, tôi mỉm cười trước vẻ đẹp trời phú của miền Trung. Mặc cho cái nắng, gió hanh hao đặc trưng của vùng duyên hải, chẳng hiểu sao, vùng đất này, đặc biệt là Sơn Đừng, có sức hút lạ thường với tôi đến thế. Do nằm sâu trong vịnh, được bao bọc bởi những hòn đảo nhấp nhô như bức tường chắn sóng, nên mặt nước ở đây trông như một chiếc gương khổng lồ phản chiếu vạn vật.

khánh hòa, nha trang
Những nhà bè nuôi thủy sản san sát nhau trong vùng vịnh phẳng lặng.

Nếu bờ bên kia của vịnh Vân Phong là hàng tá những khách sạn hay resort sang chảnh cho những khách thượng lưu, thì bờ bên đây gắn với con đường tới Sơn Đừng, chỉ toàn là những cái vuông hay những bè nuôi tôm nuôi cá trong cuộc mưu sinh cho miếng cơm manh áo. Tôi tự hỏi, sao cùng một vịnh, mà bên kia là chốn để người ta tận hưởng, còn bên đây là chốn mà người ta vất vả kiếm sống đến vậy. Tôi cười khẩy rồi dừng xe lại chốc lát, ngắm cảnh, chụp vội vài ba tấm hình và chạy tiếp đến cuối đường.

khánh hòa, nha trang
Dừng xe lại chụp vội vài tấm hình trước khung cảnh không thể nào đẹp hơn.

Khu mà tôi chạy qua có nhiều bãi biển lắm, hôm trước tôi còn hững hờ hỏi anh bạn “Sơn Đừng là ở đâu?”, ảnh bảo cảnh dưới này đẹp lắm, nếu có dư thời gian nên ghé một chuyến. Tôi lên bản đồ xem Sơn Đừng là chốn nào, và ý nghĩ đến đây bắt đầu từ đó. Trên đường tới Sơn Đừng, bạn sẽ chạy qua bãi biển Hòn Ngang, bãi biển Xuân Đừng, nếu có thời gian, hãy thử khám phá, tôi tiếc là tôi chỉ đủ thời gian ghé Sơn Đừng lúc mặt trời gần lên đỉnh đầu.

khánh hòa, nha trang
Sự bình yên ít nơi nào có được.

Tới nơi, tôi đậu xe một góc, bụng cũng bắt kêu ọt ẹt, nên tôi ăn trưa ở đây một lần thử xem sao. Tôi gọi một món lẩu và một món cá nướng, trong lúc chờ đợi, tôi làm quen với ba anh bạn người Pháp, họ cũng từ trong Sài gòn đi ra đây bằng xe lửa, và sẽ quay lại đó vào sáng thứ hai. Hình như ba anh bạn này mới leo núi hay thám hiểm gì đó chẳng rõ mà thấy ai cũng đội nón kiểu của mấy tay chơi thể thao, tôi chỉ hỏi vội vài câu trước khi họ phóng xuống vùng biển cực kì yên tĩnh ở đây.

khánh hòa, nha trang
Làn nước trong veo không một gợn sóng, giống như một tấm gương phản chiếu.

Đi dọc theo bờ biển, tôi thấy cả đàn cá bơi trong làn nước trong veo, chụp hình xong tôi quay lại bàn để thưởng thức món trưa ở một chỗ chỉ có vài ba khách, phía trước là biển, hai bên thì được bao bọc bởi núi, yên tĩnh lạ thường. Tôi xem lại mấy tấm hình vừa chụp mà xuýt xoa giá như có thêm thời gian ở đây, tôi sẽ thuê một chiếc thuyền của nhà hàng này, bơi ra tận xa xa và nằm ngủ một giấc, chắc là tuyệt lắm nhỉ.

khánh hòa, nha trang
Khung cảnh hữu tình bên trong khu nhà hàng.

Mấy bạn phục vụ đem đồ ăn ra làm tôi quăng cái ý nghĩ kia đâu mất, bây giờ thì chỉ biết ăn cho đã đời tiếp thêm năng lượng vì sáng giờ đi bộ, leo lên hải đăng giữa trưa nắng cũng khá mệt, thế là tôi ăn căng cả bụng. Tôi ăn gần xong cũng là lúc ba anh bạn kia quay lại bờ và chuẩn bị ăn mì hải sản của nhà hàng làm, trò chuỵện thêm chốc lát, tôi phải vác balo chạy ngược về thành phố Tuy Hoà để kịp chuyến tàu chiều đó, thật tiếc là tôi chỉ ở một chỗ quá đẹp thế này ngắn quá.

khánh hòa, nha trang
Ngủ trưa ở một nơi yên tĩnh như thế này thì quả là tuyệt vời.

Tôi đã yêu Sơn Đừng, giống như mối tình đầu tiên, trong veo, không một gợn sóng nào. Tôi thấy lúc đó, bình yên đến lạ. Những thứ muộn phiền lo lắng, trôi đi đâu mất, bởi ở một chốn thần tiên đến vậy, làm sao người ta không thể không quên hiện tại cho được chứ. Dĩ nhiên, tôi rất muốn quay lại Sơn Đừng, không chỉ một lần, mà rất rất nhiều lần, vì tôi lỡ đánh rơi trái tim của mình ở đây mất rồi.

Sơn Đừng – về nhé, hẹn ngày gặp lại!

Tác giả: Đinh Minh Lý

*Bài viết tham gia chương trình chúng mình Golocal.

Đăng bởi: Yên Yên

YOLO! Khám phá các huyện ở Khánh Hòa

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก