• CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”

    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”
    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”

    CHUYỆN LẠC ĐƯỜNG: -3 ĐỘ, 8H TỐI, KHÔNG CÓ CHỖ Ở, PHẢI VÀO “ĐỒN”

    Trong chuyến chạy xe ở Ladakh vừa rồi thì tụi mình có 1 địa điểm nằm ngoài dự kiến, đó là chỗ cưỡi lạc đà ở Hunder. Chính vì không có ý định đến đây, nên mình không re-search thông tin trước khi đi, chỉ biết nó nằm ở Nubra. Thế là cứ bấm bản đồ hiện Nubra Valley lên rồi đi thôi, chứ không nghĩ rằng tên chính xác chỗ đó là Hunder.

    Sau khi leo đèo, đổ đèo, chụp hình trên đèo Khardung ( đèo cao thứ 4 thế giới), đi qua rất nhiều đoạn đường đang thi công, lâu lâu bị kẹt xe khoảng 30 phút. Tới tầm 5h30 chiều mở bản đồ lên thì thấy còn khoảng 60km, thế là quyết định đi gắng 1 xíu rồi nghĩ luôn. Thời tiết thì lạnh, đường đèo quanh co, xung quanh tối om không 1 căn nhà. Cứ thế 2 thằng lết lết 30km/1h chạy hoài chạy mãi vẫn chưa thấy đâu.

    Mình dự cảm có gì đó không ổn, nên mở bản đồ lên lại check thêm lần nữa. Zoom sát tới địa điểm đã ghim trên bản đồ, xem xung quanh thì không có 1 khách sạn nào. Thế là trong đầu bắt đầu nhảy số “sao 1 địa điểm nổi tiếng vậy lại không có ks xung quanh?”. Lúc đó khoảng 8 giờ tối, mình nói với thằng cu em đi cùng “kiếm ks quanh đây nghỉ ngơi chứ chạy lên đó hên xui quá”.

    Đang đứng trao đổi thì thấy có đèn pin pha chớp nháy về phía mình, nhìn qua thấy đó là đồn cảnh sát. Đèn pha cứ chớp chớp, mình thì quá mệt nên cứ kệ, hồi sau có ông chú đi ra. Hỏi mình đang đi đâu, quá rệu rã nên cũng không trả lời câu hỏi, mà hỏi luôn là ở quanh đây có khách sạn không. Chú bảo chỉ có homestay cách đây khoảng 800m, hoặc có thể vào đồn ngủ với chú.

    Còn tốt bụng dẫn tụi mình vào xem phòng, ưng thì ở lại không thì thôi. Xem xong mình cứ lưỡng lự vì 1 phần sợ,b1 phần không quen ngủ chỗ có người lạ, nên đã quyết định chạy đi kiếm homestay gần đó. Trước khi đi chú dặn nếu không có chỗ ở thì cứ quay lại không sao hết.

    Chạy 800m…1km… 2km vẫn không thấy 1 căn nhà nào mở cửa, đa phần đều tắt đèn tối om. Sau khoảng 3 phút suy nghĩ, mình quyết định về lại đồn cảnh sách xin ngủ nhờ. Vào đồn dọn hành lý xong thì được chú dẫn đi nấu mì gói, còn cho trứng và cà chua. Sau khi ăn xong thì đi ngủ luôn vì quá mệt.

    Sáng ra tụi mình mới có cơ hội ngắm lại căn nhà tối qua đã ngủ, phía xa là dãy núi bắt đầu phủ trắng. Trước đồn thì có hàng câu 2 cái ghế để uống cà phê, trước mặt là dãy núi tuyết đang còn ngái ngủ vẫn còn động áng mây. Chú pha cho tụi mình 2 ly cafe, tụi mình cũng ăn sáng tạm rồi xin phép lên đường, không muốn làm phiền chú thêm.

    Lúc này thì biết chính xác địa điểm cần đi đó là Hunder, cách chỗ tụi mình ở là 60km ngược lại con đường hôm qua đã chạy. Lúc đi về lại thì mới tá hoả ra con đường tối qua mình chạy toàn đường đèo và 1 bên bên là vực, “không hiểu vì sao tối qua có thể đi được, giờ đi còn ớn”. Đúng là không có cái dại nào bằng cái dại nào, chỉ có đi lên đường mới gặp được những trải nghiệm này.

    #tuancuongchan #ladakh

    Xem thêm bài có từ khoá:

    ladakh,

    cà phê