• Tại sao mình chọn sống ở Đà Nẵng?

    Tại sao mình chọn sống ở Đà Nẵng?

    Tại sao mình chọn sống ở Đà Nẵng?

    Mình đã đi nhiều nơi, cảm nhận nhiều vùng đất khác nhau. Nhưng luôn chỉ muốn về lại thành phố này.

    Mỗi khi trở về đây, giống như cá về lại với nước vậy. Chỉ việc hít thở thôi cũng đã là một đặc ân.

    Có nhiều lần, khi bước xuống sân bay. Hít hà mùi không khí trong hành lang sảnh nội địa. Là mình đã thấy sự thân thuộc, tự động mỉm cười mừng rỡ.

    Trên đường về nhà, ngắm cái nắng chói chang, ngửa mặt đón gió lồng lộng qua cầu Rồng. Nhìn qua bên kia cái cầu sông Hàn quen thuộc. Thấy yêu thế không biết!

    Ở Đà Nẵng thật sung sướng bởi vì nó là sự cân bằng giữa thành phố và thiên nhiên. Cân bằng giữa vật chất và tinh thần. Cân bằng giữa tự do và ràng buộc. Cân bằng giữa sống nhanh và sống chậm.

    Hồi còn học đại học ở đây. Đôi khi cả ngày quá bận rộn với trường lớp, thì chỉ cần mỗi chiều chiều trên đường về, ngẩng mặt lên là thấy hoàng hôn lấp ló. Thích thì dừng lại ngắm nghía. Không thì cũng cứ đi chầm chậm mà chill.

    Đà Nẵng những mùa khô thì đầy nắng và gió. Cái nắng nóng bỏng rát. Nhưng không bao giờ làm người ta khó thở. Nhiều người chỉ biết đến nơi đây với hình bóng như vậy. Nhưng trong những tháng cuối năm, Đà Nẵng cũng có mùa đông đấy.

    Mình gọi là mùa đông vì nó cũng lạnh. Chứ thực ra đó là mùa mưa.

    Ở đây mấy năm. Tự nhiên quen dần với sự đỏng đảnh trong mùa mưa Đà Nẵng. Nó có thể mưa bất cứ khi nào trong ngày. Mưa rả rích. Mưa ào ào. Mưa lốm đốm. Mưa vụt qua. Chẳng thể biết trước được sự ẩm ương đó. Nên cứ luôn chuẩn bị dép lào và áo mưa để dễ dàng lặn lội.

    Đà Nẵng rất chậm và rất tình. Yêu Đà Nẵng bao nhiêu thì cũng nhiều người tình bấy nhiêu. Bởi vì chỉ có khám phá một thành phố nhỏ xíu, mà quen biết tới bao nhiêu người thú vị.

    Đối với mình,

    Có lẽ nơi đây còn mang nhiều tình yêu đặc biệt. Bởi vì hành trình trở về chính mình, chữa lành những điều tưởng chừng đã cũ. Đã bắt đầu ở đây.

    Cũng như nó là nơi mình bắt đầu dũng cảm sống trọn vẹn. Đôi khi nhiều từ ngữ mình viết ra, không miêu tả đủ đầy năng lượng thực sự của nó. Nhưng mà tạm dùng nó thế thôi. Người cảm nhận được, sẽ không cần đọc hiểu.

    Thế mà đã ở Đà Nẵng 5 năm rồi. Càng ngày càng chẳng để ý về thời gian. Chỉ thấy ngay lúc này mọi thứ thật đáng yêu và kỳ diệu!

    Chúc mọi người tuần mới yêu thương!

    Nguồn: FB Tuệ Bích

    #danang

    Xem thêm bài có từ khoá:

    chữa lành