Một mình lạc bước ngắm nhìn vẻ đẹp hoang sơ đảo Bình Hưng
Vào một ngày hè đẹp trời của tháng 7, mình đã lên kế hoạch đi trốn đến đảo Bình Hưng để tận hưởng cảm giác được đắm mình trong những bãi biển hoang sơ trong vắt màu xanh ngọc bích cũng như tránh xa cái nóng và xô bồ của chốn thành thị.
Để đến được đảo Bình Hưng thì trước hết các bạn phải đến Phan Rang rồi thuê xe chạy ra bãi Kinh để bắt thuyền sang đảo. Từ Sài Gòn vào Phan Rang bằng tàu hỏa mất khoảng 6 tiếng (giá vé tàu hoả khoảng 310.000 VND / người / ghế ngồi mềm điều hoà cho tuyến Sài Gòn – Phan Rang). Đến nơi, các bạn có thể thuê xe máy ngay tại quán cà phê nhỏ trước ga với giá 120.000 VND / ngày.
Chớ vội chạy xe đi ngay nhé, Phan Rang nhỏ lắm, bạn sẽ không mất nhiều thời gian để khám phá nơi này đâu. Hãy gọi cho mình một cốc cà phê và từ từ cảm nhận khoảnh khắc buổi sớm ban mai hòa vào nhịp sống chậm rãi của thành phố bé nhỏ này.
Phan Rang trầm mặc, uy nghiêm
Điểm đến đầu tiên của mình là di tích tháp Chàm PoKlong Garai – cụm di tích tháp Chàm đẹp nhất Việt Nam hiện nay. Giá vé tham quan là 15.000 VND / người. Mình leo thang bộ khoảng 3 phút là đến đỉnh đồi để vào cụm di tích Tháp Chàm.
Ngự trị trên cao là một công trình kiến trúc cổ kính đã nhuốm màu thời gian. Từng viên gạch đất nung như đang tỏa ra ánh hào quang, làm bừng sáng cả tòa tháp, thể hiện sự kiêu hãnh của một vương triều hùng mạnh nay đã chìm vào quên lãng trong dòng thời gian.
Rời khỏi Tháp Chàm, mình tiếp tục di chuyển đến chùa Trùng Sơn Tự cách đó khoảng 10 phút chạy xe. Nhìn từ xa, Trùng Sơn Tự trông như một pháo đài trên không trung, mập mờ ẩn hiện sau làn mây và được bao bọc xung quanh bởi những dãy đồi thoang thoảng.
Đường lên chùa khá dốc và làm mình mệt vì phải đi bộ dưới cái nắng gay gắt của mùa hoa phượng nở. Thế nhưng cảnh tượng mình được chứng kiến khi leo lên đỉnh đã xoá nhoà mọi mệt nhọc. Đó là sự kết hợp của hương gió biển dịu êm hoà cùng quang cảnh núi non chập chùng, xen lẫn những cánh đồng bát ngát và đại dương xa xăm.
Cung đường phượt đầy mộng mơ
Mình tiếp tục di chuyển đến bãi Kinh qua quốc lộ DT702. Chuyến đi kéo dài khoảng 60 phút này không hề đơn điệu mà ngược lại, nó tràn ngập niềm vui và sự phấn khích vì những gì mà mình cảm nhận được trên suốt cung đường này.
Trước đây, quốc lộ DT702 khá gập ghềnh và khó đi. Thế nhưng bắt đầu từ hai năm trở lại đây, chính quyền đã đầu tư nâng cấp khiến con đường này trở nên thuận lợi để di chuyển hơn. Đoạn đầu của quốc lộ DT702 khá bằng phẳng, dễ đi nhưng càng về sau thì đường càng quanh co và dốc. Vì vậy, mình chạy với tốc độ khá chậm để đảm bảo an toàn cũng như để tận hưởng hết từng milimet vẻ đẹp của cung đường này. Trên đường đi khá dễ dàng bắt gặp nhiều nhóm bạn trẻ dừng chân giữa đường để thực hiện những bộ ảnh tự sướng lung linh.
Được bao bọc hai bên bởi núi và biển, quốc lộ DT702 như hoà vào thiên nhiên khiến người đi đường dường như đang lạc vào một khu rừng dọc bờ biển xanh bát ngát. Gió biển len lỏi vào từng ngọn cỏ gốc cây, phà hơi thở mát dịu của biển xanh vào các phượt thủ như để tiếp sức cho họ hoàn thành hành trình của mình.
Dọc hành trình xuyên suốt quốc lộ DT702, mình đã được chiêm ngưỡng những cánh đồng muối trắng tinh tươm, dãy nhà bè san sát nhau của ngư dân tụ tập trên biển, vườn quốc gia núi Chúa hùng vĩ và cảnh vô vàn những chiếc thuyền ngoài xa đang tấp nập tiến vào vịnh Vĩnh Hy đầy thơ mộng. Phía trên là bầu trời trong xanh rọi những tia nắng xuống đại dương làm nổi bật lên màu xanh biển dịu nhẹ, kết hợp cùng cơn gió nhẹ nhàng vi vu thổi những con sóng rì rào đua nhau nép mình vào bờ biển. Bấy nhiêu thôi từ ngữ vẫn chưa đủ để hình dung được trọn vẹn nét đẹp của cung đường phượt này.
Với ưu thế đẹp không góc chết của mình, quốc lộ DT702 đã làm mê mệt không biết bao nhiêu phượt thủ và đang ngày càng thu hút nhiều du khách đến để trải nghiệm một trong những cung đường phượt ven biển đẹp nhất Việt Nam này.
Bình Hưng dịu dàng, hoang sơ
Trên đường đến bãi Kinh, mình đã ghé vào bãi Chuối cách đó 5 phút chạy xe để đắm mình trong dòng biển mát lạnh.
Ba mặt được bao vây bởi những vách đá gồ ghề, một mặt còn lại hướng ra biển khiến bãi Chuối trở nên biệt lập và riêng tư hơn so với những bãi biển còn lại. Màu xanh chuối của bãi biển nơi đây hoà cùng màu vàng nhạt của cát mịn, màu xám trắng của những vách đá tạo nên một hình ảnh thật sống động về vẻ đẹp của sự hoang sơ.
Mình quyết định gửi xe lại tại bãi Kinh rồi đi thuyền sang đảo Bình Hưng với giá vé 10.000 VND / người vì Bình Hưng khá nhỏ, các bạn có thể đi bộ tham quan được. Sau khi thuê homestay với giá 300.000 VND / đêm, mình dành trọn thời gian còn lại của ngày hôm đó để nghỉ ngơi và đi dạo khám phá cuộc sống của người dân trên đảo. Nhịp sống chậm và sự thân thiện của người dân trên đảo khiến tâm hồn mình như tĩnh lặng lại, bao muộn phiền đã trôi đi theo ánh sáng cuối cùng của ngày dài.
Tuy dịch vụ du lịch trên đảo vừa mới phát triển, vẫn còn thiếu thốn nhiều thứ nhưng chính sự nhiệt tình của người dân trên đảo đã khắc phục hết những thiếu sót đó. Nhà dân phần lớn nằm trong hệ thống hẻm hóc phức tạp và dầy đặc nên dễ khiến những người mới đến lần đầu như mình bị rối. Thế nhưng chị chủ homestay mình ở vẫn sẵn sàng đứng chờ mình tại bến tàu giữa trưa nắng chang chang để dẫn mình về nhà vì sợ khách đi lạc.
Khu dân cư trên đảo khá nhỏ, gồm một con đường cái sát bờ biển kết nối với mạng lưới hẻm chằng chịt lan sâu vào trong đảo. Có lẽ vì cách xa đất liền nên nơi đây vẫn chưa bị ảnh hưởng nhiều bởi công nghệ hiện đại. Vào buổi tối, người dân nơi đây tụ tập sinh hoạt với nhau dọc trên con đường cái trên đảo thay vì giam mình tách biệt trong nhà với di động, tivi…
Tiếng người lớn trò chuyện pha lẫn tiếng cười giỡn, nô đùa của trẻ nhỏ như khiến mình được trở về với xã hội “ông bà anh yêu nhau thời chưa có tivi”, một xã hội không có đi động, không mạng internet, nơi mà mọi người vẫn gặp mặt, trò chuyện trực tiếp với nhau thay vì nhìn nhau qua những con chữ vô hồn trên mạng xã hội. Sự ấm áp của tình người vẫn còn lưu giữ tại nơi đây, trên hòn đảo bé nhỏ mộc mạc này.
Sáng hôm sau mình đi bộ lên hải đăng Hòn Chút để ngắm bình minh. Ngọn hải đăng cho mình một cái nhìn bao quát toàn bộ hòn đảo.
Ẩn mình phía sau ngọn hải đăng là một vùng đất bí ẩn hớp hồn bước chân của những kẻ lãng du. Từng tảng đá xếp chồng lên nhau xen lẫn với đất cát và thảm thực vật tạo thành con đường mòn dẫn xuống vách đá dựng đứng hiên ngang sát bờ biển. Đâu đó văng vẳng tiếng chim hót, tiếng sóng vỗ rì rào vào bãi đá đủ hình dạng dưới chân mình.
Ngồi trên tàu hoả về Sài Gòn mà lòng mình tràn đầy nuối tiếc khi có quá ít thời gian để khám phá vùng đất yên bình này. Hãy mãi giữ nét đẹp ấy để tiếp tục làm đắm say biết bao lữ khách lỡ lạc bước đến Bình Hưng nhé.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Phú
*Bài viết tham gia chương trình chúng mình Golocal.
Đăng bởi: Phúc Đặng