20 bài thơ 8/3 hay và ý nghĩa nhất cho ngày quốc tế phụ nữ
Trong cuộc sống mỗi người sẽ không thể thiếu được hình ảnh người phụ nữ. Đó có thể là người mẹ, là chị, là em gái hoặc người vợ hay người bạn dành tình cảm yêu thương... Họ xứng đáng được dành tặng những điều tuyệt vời nhất, ngày 8/3 cũng sắp đến rồi, những bài thơ hay về phụ nữ có thể thay những lời chúc tốt đẹp nhất để dành tặng "nửa quan trọng làm nên thế giới" này.
- NỤ CƯỜI
- Anh muốn vì em – Hà Vy
- EM LÀ CÔ GÁI THÁNG HAI
- Vợ – Văn Công Hùng
- Người thứ hai (Phạm Thị Vĩnh Hà)
- PHỤ NỮ VIỆT NAM
- NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ
- CHỊ TÔI
- GỬI ĐẾN EM
- MUÔN NƠi TỰ HÀO!
- “Biết – Không biết” – Lê Thống Nhất
- Em sẽ đến – Lam Điền
- EM LÀ BỘ ĐỘI
- NGƯỜI GÓA PHỤ RU CON
- EM VÀ THƠ TÔI
- Trở về với mẹ ta thôi – Đông Đức Bốn
- TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
- Mẹ của anh (Xuân Quỳnh)
- VIẾT CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ TÔI THƯƠNG
- MẸ ƠI CON NHỚ MẸ
NỤ CƯỜI
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tôi yêu phụ nữ Việt tôiTrong gian khó vẫn mỉm cười lạc quan.Trong bom lửa đạn nguy nanVẫn cười thanh thản ngập tràn niềm tin.Nụ cười luôn mãi giữ gìnCông, Dung, Ngôn, Hạnh từ nghìn năm xưa.Dù trong gió rét nắng mưaNụ cười toả sáng sớm trưa hiền hoà.Dù trong bom đạn nhạt nhoàNụ cười chiến thắng vang ca khải hoàn.
20/2/2020
NỤ CƯỜI
Anh muốn vì em – Hà Vy
Anh muốn làm điều gì đó cho emLàm nhiều hơn những gì có thểAnh biết con người anh nhỏ bé
Nhưng tình này sẽ chẳng mãi đổi thay.
Anh muốn làm gì đó hôm nayĐể bù đắp buồn đau hôm qua ấyAnh muốn vì em như chính vì anh vậySẽ quan tâm chăm sóc em từng ngày…!Kìa em ơi! Em có thấy!Tình yêu này đang
cháy mãi vì em…!
Phút yêu đương đã đến thật nồng sayHạnh phúc tới nhẹ nhàng như cơn gióAnh thẫn thờ nhìn người yêu bé nhỏMột tình yêu nay đã có trong tayTrái tim ta nay cùng chung nhịp đậpHòa lời ca và nỗi nhớ dịu dàngAnh có em ngỡ ngàng từng hơi thởNhững bình yên nay đã trở vềHãy bên anh khi cuộc sống sang trangLòng thao thức khi tình yêu vẫy gọiOan ức chìm sâu vào dĩ vãngAnh sẽ viết cả muôn lời chờ đợi
Nay có em hạnh phúc ở bên đời.
Anh muốn vì em – Hà Vy
EM LÀ CÔ GÁI THÁNG HAI
Thơ Giọt Mưa Thu
Em làcô gái tháng hai.Hoa Đào khoe sắc,mắt nai mơ màng.Lung linhTừng giọt nắng vàng.Xôn xao tiếng gió
Mênh mang giữa trời.
Nàng XuânĐi dạo khắp nơi.Đem mưa rắc nhẹƯớt đôi vai gầy.Chồi non
Nẩy nụ căng đầy.
Hương bay thoang thoảng.
Tóc mây vương tình.
Xuân vềThắm nét môi xinh.Xuân về bóng ngả
Chao nghiêng giọt chiều.
Xuân vềThả gót bồng phiêu.Em là cô gái…
…Yêu kiều tháng hai…!!!
EM LÀ CÔ GÁI THÁNG HAI
Vợ – Văn Công Hùng
Có những lúc trốn xô bồ ta về tựa vào emNhư con tàu viễn dương thong thả neo bám vào đất mẹCuộc đời lặng thầm, cuộc đời gào thét
Trở về bên em ta trở lại chính mình.
Nhân gian tưởng rộng nhường kia mà té ra nhỏ hẹpĐi hoài vẫn có tiểu nhânEm nâng đỡ mỗi khi ta mệt mỏi
Mỗi khi ta chuẩn bị ăn đòn.
Có một mái nhà, có một tình yêuTa thành kẻ giàu sang và phú quýEm như hòn đảo chìm chứa đầy châu báu
Ta để dành dự trữ lúc nguy nan.
Đã từng có lúc bị gục niềm tinTa vịn tình yêu em đứng dậyTa trốn chạy cô đơn bằng bao dung nhân hậu
Mỗi khi cuộc đời buôn ta lại nhớ về em…
Mái nhà em chỉ giản dị thế thôiMà giông gió bão bùng em che hết tất cảCả anh nữa, dẫu hoang sơ đến vậy
Khi trở về lặng lẽ gã chồng ngoan…
Vợ – Văn Công Hùng
Người thứ hai (Phạm Thị Vĩnh Hà)
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu conBởi trước con anh ấy là của mẹAnh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời yêu mẹ – mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đờiHình bóng mẹ lắng vào tim anh ấyDẫu bây giờ có được yêu đến vậyCon vẫn chỉ là người đàn bà thứ haiMẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn mỗi ban maiAnh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹCon chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mong manhNhững người đàn bà khác có thể thay thế con trongtim anh ấyNhưng có một tình yêu âm ỷ cháy
Anh chỉ dành cho mẹ – mẹ ơi!
Anh ấy có thể sống với con suốt đờiNhưng có thể chia tay – ngày mai có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai!
Người thứ hai (Phạm Thị Vĩnh Hà)
PHỤ NỮ VIỆT NAM
Thơ Nguyễn Văn Ruyến
ANH HÙNG BẤT KHUẤTTRUNG HẬU ĐẢM ĐANG
(Khoán thủ chiết ngữ)
ANH dũng kiên cường tuyệt bức tranhHÙNG thiêng sông núi vượt thác ghềnhBẤT tuân lệnh trái vì chân thiệnKHUẤT phục lời ngay bởi đức lànhTRUNG với non sông bừng sáng phậnHẬU cùng đất nước rạng ngời danhĐẢM nhiều việc lớn yêu tình nghĩa
ĐANG vững niềm tin tiếp trưởng thành.
NGUYỄN RUYẾN ; 2020.
PHỤ NỮ VIỆT NAM
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ
Thơ Nguyễn Minh Triết
Em tự nghĩ là người đã cũNỗi niềm riêng ấp ủ trong lòngMười hai bến … biết nào trongGửi thân con gái giữa dòng nước trôiChiều buông xuống đơn côi lối cũMười ba năm thiếu phụ lặng imBỗng đâu thổn thức con timChuyện tình dang dở cũng chìm hư khôngEm lẻ loi bão giông đếm bướcTrời vào thu sướt mướt giọt châuBụi thời gian dẫu phai màuTình này vẫn mãi đong đầy yêu thươngMong manh trên con đường phía trướcCó ai cùng sánh bước lo toanCuộc đời vơi bớt ngổn ngangĐôi tay sưởi ấm chứa chan tình ngườiNgười con gái xinh tươi sắc thắmBao tháng ngày cay đắng xót xaHương duyên trẻ đẹp mặn mà
Tâm hồn mở ngõ … nụ hoa thơm nồng .
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ
CHỊ TÔI
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Cánh cò đội nắng đội mưaChị tôi đội cả sáng trưa tối ngày.Một đời chị gánh đắng cay
Thảo thơm ngon ngọt giành bầy con thơ.
Nghiêng nghiêng cánh vạc bơ vơMột đời chị đã đợi chờ nhớ thương.Chồng con nằm lại chiến trường
Chị tôi son sắt yêu thương nặng đầy.
Cánh cò cánh vạc vẫn bayChị sống lặng lẽ giữa ngày thanh xuân.Một đời vất vả gian truânChị sống ân nghĩa, tảo tần, thủy chung.
15/2/2020
CHỊ TÔI
GỬI ĐẾN EM
Thơ Bùi An Giang
Gửi đến em người con gái phương namNgười mà anh chưa hề quen biếtTrong thơ em có nỗi buồn da diết
Nhớ mảnh vườn nhớ bến nước dòng sông…
Gửi cho em một giấc mơ hồngVới tất cả nồng nàn thương nhớĐừng ngạc nhiên cũng đừng bỡ ngỡ
Anh nghĩ rằng em đáng được nhiều hơn.
Em hãy tin vẫn có những ngày xuânDù đang sống giữa mùa đông lạnh giáGiữa dòng đời muôn người muôn ngã
Nếu chân tình vẫn nhận được ra nhau.
GỬI ĐẾN EM
MUÔN NƠi TỰ HÀO!
Thơ: Dương Quốc NamTruyền thống phụ nữ Việt ta,Anh hùng, bất khuất ngợi ca muôn đời.Đảm đang, trung hậu rạng ngời,
Công Dung Ngôn Hạnh tuyệt vời biết bao.
Nước nhà hưng thịnh, đẹp sao,Phụ nữ gánh vác công lao sáng ngời.Cho dù vật đổi sao dời,
Phụ nữ nước Việt muôn nơi tự hào./.
MUÔN NƠi TỰ HÀO!
“Biết – Không biết” – Lê Thống Nhất
Có thể bên cạnh emCó một người đàn ông như thếKhông biết tặng em mỹ phẩm để em ưaKhông biết nói lời hay mà người khác dư thừaKhông biết chọn cả loại hoa đắt tiền mà người mua cũng rùng mình một chútKhông biết post thiếp mừng em ở trên facebookKhông biết mời em đi nhà hàng Hàn Quốc hay TầuKhông biết khen em khi em về từ hiệu làm đầuKhông biết bài hát tiếng Anh mà người trẻ nào cũng biếtKhông biết so sánh các loại rượu ngon trong từng bữa tiệcVà có thể thêm vài điều cũng không biết, em ơi!Những người đàn ông em nhìn thấy trên đờiCó thể khác một ngườiBên cạnh em năm thángBiết cần cù cùng em đi lên từ hai bàn tay trắngBiết dậy sớm thức khuya lúc con ốm, vợ đauBiết làm tất cả những gì để bữa cơm không chỉ có rauBiết thùng gạo nàh mình vơi để trước sau lo liệuBiết tiền tiêu Tết nào nhà mình còn đang thiếuBiết khuyên mẹ chồng khi khó chịu về emBiết cuốn truyện nào mà em vẫn thích xemBiết lo cho con từ ngọn đèn ngồi họcBiết giấu bệnh của mình vì sợ em lo, em khócBiết chiếc xe đạp em đi hay trật cóc quay trònBiết xúc động lệ nhòa ngày hạnh phúc các con…Biết – Không biết, bao thứ còn thể kểCó một người đàn ông như thếXin em đừng buồn, em nhé! Em ơi!Một mẫu đàn ông làm sao chọn trên đờiCó thể có một điều mà mọi người không rõBiết – Không biết, chon cái gì với vợ
Khi xung quanh ta lại có biết bao điều…
“Biết – Không biết” – Lê Thống Nhất
Em sẽ đến – Lam Điền
Em sẽ không đến đâuLúc anh buồnNỗi buồn nào cũng qua đi
Lời an ủi sẽ trở thành vô nghĩa.
Em sẽ không đến đâuLúc anh lạnh giáBởi trái tim dẫu cháy bùng như lửa
Rồi cũng có ngày lửa tàn.
Em không thể theo bước chân lang thangKhi anh cô đơn một mình trên phố
Lỡ đâu phố có thêm người.
Bởi tình yêu không giản đơn là những nụ cười
Em sẽ không đến đâu, khi anh hạnh phúc.
Chỉ khi nào người đàn ông trong anh bật khócEm sẽ đến
Để thấm những giọt tâm hồn trên đôi mắt anh.
Em sẽ đến – Lam Điền
EM LÀ BỘ ĐỘI
Thơ Nguyên Đức
Quốc phục với chiếc áo dài,Tinh khôi từng bước trang đài lệ hoa.Vườn quê chiếc áo bà ba,
Hương đồng cỏ nội mượt mà dáng xưa.
Đi trong nắng, hát trong mưa,Tất bậc, nhàn nhã vẫn chưa thoả lòng.Cỡi voi Trưng Triệu đánh cồng,
Em mặc quân phục chiến công vang lừng.
Anh có thương thì xin đừng,Làm em bở ngỡ trên đường hành quân.Con gái Bác Hồ xả thân,
Lo cho đại cuộc giang sơn vững bền.
Tình riêng em gác một bên,Hào thiêng sông núi em lên đại ngàn.Anh hùng, bất khuất, đảm đang,
Trung hậu tám chữ bảng vàng Bác trao.
Thương em duyên phận má đào,Thì anh phấn đấu dồi trau trí tài.Ra trường tính chuyện tương lai,
Đẹp tình Tổ quốc thắm hoài tình ta.
EM LÀ BỘ ĐỘI
NGƯỜI GÓA PHỤ RU CON
Thơ Vọng Thanh
Người vềmắc võng ru conGiêng – Hai đệm khúc nhạt buồn
mênh mông
Lặng nghetiếng gió bên sôngNhắc trăng chải lại một dòng
hư hao
Tóc xanhgiờđiểm bông lauCòn nghe hương bưởi ngõ sau
rối lòng
À ơi!…Dòng nước xanh trongĐồng xuân mẹ tátgàu sòng
nước lên
À ơi!…Dòng nước lênh bênhThương conthương cảngười bên
sớm chiều…
Ngủ đi…Ngoan nhé con yêuDập dềnh hoa tím… Nát chiều
xuân xưa…
Thương conchẳng ngại nắng mưaThương conMẹ gánhcả mùa
Giêng – Hai…
NGƯỜI GÓA PHỤ RU CON
EM VÀ THƠ TÔI
Thơ: Tony Bui
Thơ buồn uống giọt sương đêmTừng câu run rẩy trái tim dại khờVì yêu đến độ ngẩn ngơ
Gieo vần mỗi chữ lờ mờ có em
Thế rồi anh thức hằng đêmĐi tìm câu hát dụ mềm tim tôi.Vì yêu, yêu quá mất rồi
Mơ hình nhớ bóng nụ cười giòn tươi
Yêu từng lời nói của ngườiNụ hôn nồng cháy bờ môi ngọt bùiThổi bùng ngọn lửa trong tôi
Bài thơ hạnh phúc trọn đời bên em..
Warszawa
20/02/2020
EM VÀ THƠ TÔI
Trở về với mẹ ta thôi – Đông Đức Bốn
Cả đời ra bể vào ngòiMẹ như cây lá giữa trời gió rungCả đời buộc bụng thắt lưngMẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàngĐường đời còn rộng thênh thangMà tóc mẹ đã bạc sang trắng trờiMẹ đau vẫn giữ tiếng cườiMẹ vui vẫn để một đời nhớ thươngBát cơm và nắng chan sươngĐói no con mẹ xẻ nhường cho nhauMẹ ra bới gió chân cầuTìm câu hát đã từ lâu dập vùiChẳng ai biết đến mẹ tôiBạc phơ mái tóc bên trời hoa mơCòng lưng gánh chịu gió mưaNát chân tìm cái chửa chưa có gìCần lòng bán cái vàng điĐể mua những cái nhiều khi không vàngMẹ mua long vịt chè chaiTrời trưa mưa nắng đôi vai lại gầyXóm quê còn lắm bùn lầyPhố phường còn ít bóng cây che đườngLời rào chim giữa gió sươngCon nghe cách mấythôi đường còn đauCon vừa vượt núi băng ngànVề nhà chỉ kịp đội tang ra đồngTrời hôm ấy chửa hết giôngĐất hôm ấy chẳng còn bong lúa vàngĐưa mẹ lần cuối qua làngBa hồn bảy vía con mang vào mồMẹ nằm như lúc còn thơMà con trước mẹ giànua thế nàyTrở về với mẹ ta thôiGiữa bao la một khoảng trời đắng cayMẹ không còn nữa để gầyGió không còn nữa để say tóc buồnNgười không còn dại để khônNhớ thương rồi cũng vùi chôn đất mềmTôi còn nhớ hay đã quênÁo nâu mẹ vẫn bạc bên nắng chờNhuộm tôi hồng những câu thơTháng năm tạc giữa vết nhơ của trời
Trở về với mẹ ta thôi
Lỡ mai chết lại mồ côi dưới mồ.
Trở về với mẹ ta thôi – Đông Đức Bốn
TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Thơ : Nguyễn Đình Hưng
Ta tự hào về phụ nữ Việt NamMãi ngàn đời làm rạng danh dân tộcTrong đấu tranh giữ chủ quyền độc lậpĐã có nhiều nữ tướng nổi thế gianNhư: Trưng Trắc, Trưng Nhị, Lê ChânTriệu Thị Trinh… hay là Nguyễn Thị ĐịnhThân liễu tóc mềm mà làm quân giặc thất kinhHọ muốn “Cỡi cơn gió kình ở biển đông,Lấy lại giang sơn dựng nền độc lập”…“Chứ không chịu khom lưng làm tỳ thiếp cho người”Khi cuộc chiến tranh khốc liệt chưa dờiCác mẹ cũng gồng lên cùng chồng con chiến đấuMất mát đau thương hóa tượng đài đất nước
Bồng con chờ chồng mẹ hóa những vọng phu.
Là người Việt Nam ai cũng thuộc những lời ruNhững câu ca dao, những bài thơ bất hủCủa các bà còn đọng mãi ngàn thuNhư Hồ Xuân Hương hay Đoàn Thị ĐiểmLàm giới mày râu dở khóc, dở cườiCó áng thơ chan chứa yêu đờiCủa Phan Thị Thanh Nhàn gửi vào hương bưởiHay Xuân Quỳnh với Thuyền và biển…
Những lặng thầm mà dào dạt yêu thương.
Kể làm sao hết các ngả đườngTên các mẹ, các chị đã thành danh chói sángLà anh hùng lực lượng vũ trangHay anh hùng lao động trong thời kỳ đổi mớiNhững tên người đoạt giải Kovalevskaya..
Nhб»Їng Hoa hбєu, Doanh nhГўn lГ m rбєЎng rб»Ў nЖ°б»›c nhГ
Ôi những bông hoaĐã đi vào lịch sửNhững “Mẹ Việt Nam anh hùng” tạc vào thế kỷThật xứng tám chữ vàng
“Anh hùng, bất khuất, trung hậu , đảm đang”./.
Hà Nội, ngày 19/02/2020
TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Mẹ của anh (Xuân Quỳnh)
Phải đâu mẹ của riêng anhMẹ là mẹ của chúng mình đấy thôiMẹ tuy không đẻ không nuôiMà em ơn mẹ suốt đời chưa xongNgày xưa má mẹ cũng hồngBên anh mẹ thức lo từng cơn đauBây giờ tóc mẹ trắng phauĐể cho mái tóc trên đầu anh đenĐâu con dốc nắng đường quenChợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lầnThương anh thương cả bước chânGiống bàn chân mẹ tảo tần năm naoLời ru mẹ hát thưở nàoChuyện xưa mẹ kể lẫn vần thơ anhNào là hoa bưởi hoa chanhNào cây quan họ mái đình cây đaXin đừng bắt chước câu caĐi về dối mẹ để mà yêu nhauMẹ không ghét bỏ em đâuYêu anh em đã là dâu trong nhàEm xin hát tiếp lời caRu anh sau nỗi lo âu nhọc nhằnHát tình yêu của chúng mìnhNhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùngGiữa ngàn hoa cỏ núi sôngGiữa lòng thương mẹ mênh mông không bờChắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.
Mẹ của anh (Xuân Quỳnh)
VIẾT CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ TÔI THƯƠNG
Thơ Tự Hàn
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thươngĐã gồng gánh nắng mưacùng tôi đi qua nửa đời giông bãoCùng nhặt nhạnh những hạt bụi rơi từ thiên đường lấp lánh
hôn phối nên hai thiên thần bé thơ
Người đàn bà của tôi không có ánh mắt mộng mơkhông có đôi tay ngoankhông có mái tóc thề giấu ngàn hương hoa bưởikhông có bờ vai nóng bừng hơi thở
không phấn son điệu đà thắt đáy lưng ong
Người đàn bà của tôi chỉ có ánh mắt buồn vu vơthứ tha những lỗi lầm tôi mang một thời nông nổiNgười đàn bà của tôi phấn vương tay nóng hổigieo nghĩa gieo nhân xây đức cho đờiNgười đàn bà của tôi với mái tóc buông lơimồ hôi mặn môi chồng con tất bậtĐêm lạnh vai gầy bên chồng giáo án
nghe chồng con cựa mình ràn rạt buồng tim
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thươngKhi mọi ngôn từ nhiệm màu không thể nào diễn đạtKhi những giọt mồ hôi một thời khó khăn chạm vào tim bật lên thành câu hátMuối mặn gừng cayHạnh phúc
An bình
Biết viết gì cho người đàn bà tôi thương!
VIẾT CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ TÔI THƯƠNG
MẸ ƠI CON NHỚ MẸ
Thơ Trần Tuyết Tuyết
Con dâng mẹ một nụ hồng đỏ thắmVới cả tấm lòng con trẻ mẹ ơiMẹ nuôi con từ thủa còn nằm nôi
Con khôn lớn vẫn trong vòng tay mẹ
Thời gian đó sao mà nhanh đến thếCon cứ thèm hoài giấc ngủ ầu ơLời mẹ ru vi vút tựa như thơ
Đưa con vào những giấc mơ ấm áp
Trong mơ ngủ…tay con tìm ti mẹVẫn còn nguyên bầu sữa nóng cho conBầu sữa theo con đi hết quãng đường
Cho đến lúc con tập đi,tập nhảy
Con khôn lớn theo từng ngày cộng lạiMái tóc đời của mẹ cũng bạc hơnKhông còn bé để mỗi đêm nằm bên mẹ
Vẫn thèm nghe lời mẹ hát ru con
Câu ca dao đưa con bước vào đờiMãi xao xuyến trong lòng con từ đấyLời mẹ dạy vẫn là lời hay nhất
Con nhớ hoài trong cuộc sống mẹ ơi
Con dâng mẹ nụ hoa lòng con đóĐể tạ ơn tình mẫu tử thiêng liêngTrong tim con hình ảnh của mẹ hiền
Luôn sống mãi… muôn đời luôn sống mãi !
MẸ ƠI CON NHỚ MẸ
Phụ nữ là người dành để chúng ta yêu thương, nâng niu, chiều chuộng – bởi vì họ đã hi sinh cho ta rất nhiều. Ngày 8/3 sắp tới hãy dành những lời ngọt ngào cho những người phụ nữ mà bạn yêu mến nhé…
Đăng bởi: Nhiên Nguyễn Thị Bích