Reviews Top List

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Có những người, khi đã để lỡ nhau thì cái còn lại chỉ là kỉ niệm, những kí ức về một thời thanh xuân yêu đương cuồng nhiệt. Song song với những cái kết viên mãn, hoàn hảo cho hai cặp đôi nam nữ chính. Những cuốn tiểu thuyết với cái kết buồn tuy lấy đi nhiều nước mắt nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Những cuộc tình dang dở, những lời yêu chưa kịp nói, những quãng thời gian đã để lỡ nhau,... trong những câu chuyện đó, dường như độc giả thấy ở đâu đó hình bóng của mình, nên thể loại này chiếm rất nhiều cảm tình của tác giả. Các tác phẩm ngôn tình Dù mang tình thiết nhẹ nhàng hay ám ảnh thì những câu chuyện dưới đây sẽ khiến bạn không cầm được mắt khi đọc.

Ngoảnh lại hóa tro tàn

Trong tim mỗi người đều có một mặt trời. Ta coi nó là Thánh kinh của đời mình, hễ bước một bước liền ngẩng đầu ngưỡng vọng. Trong thế giới của cô thiếu nữ Phương Đăng chẳng hề có mặt trời. Phó Kính Thù chính là tia sáng xanh xao duy nhất trong thế giới ấy. Mặc dù không thể sánh với ánh mặt trời, nhưng vừa đủ để cô nhìn rõ con đường trước mặt.

Có điều Phương Đăng biết, thế giới của Phó Kính Thù thật ra không có ánh sáng. Cô quyết định phải giúp anh. Nếu anh là kính, vậy cô sẽ làm đèn, cô sẽ chiếu rọi anh, rồi soi sáng con đường của mình bằng chính những phản quang lóe lên từ đó. Được dõi theo người mình yêu, được biết rằng trong tim người ấy có chỗ dành cho mình, thì dù bản thân phải bước đi trong bóng tối, cũng vẫn là hạnh phúc.

Đáng tiếc Phó Kính Thù rốt cuộc chẳng thể cưỡng lại những cám dỗ trần tục, để đạt đến mục đích, anh chẳng quan tâm Phương Đăng nghĩ gì. Khi mọi điều quý giá nhất đều bị Phó Kính Thù tận tay hủy hoại, cũng là lúc mặt trời trong tim Phương Đăng hoàn toàn lịm tắt. Rốt cuộc phải dùng cách nào gìn giữ, thứ ánh sáng xanh xao ấy mới không tan biến? Rốt cuộc trong chuyện này, ai đã làm tan nát trái tim ai?

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Ngoảnh lại hóa tro tàn

Thời niên thiếu không thể quay lại ấy

Đông cung là cổ đại thì Thời niên thiếu không thể quay lại ấy chính là bộ ngôn tình hiện đại buồn nhất. Thời niên thiếu vốn là quãng thời gian đẹp nhất, đừng để khi ngoảnh lại chỉ thấy hối tiếc.

La Kỳ Kỳ là một cô gái luôn kiên trì, cố gắng nỗ lực hết mình, nói cách khác là cô quá cố chấp, cố chấp về một hình bóng người con trai Trương Tuấn năm ấy tồn tại sâu trong trí nhớ, lại không hề nhận ra tình cảm của mình và Trương Tuấn vốn đã vỡ tàn, thứ còn lại chỉ là những mảnh ghép cô tự huyễn hoặc bản thân, mỏng manh dễ vỡ. Còn có một Hứa Tiểu Ba, luôn coi cô là em gái nhưng sâu trong tim là một tình yêu anh luôn tự mình lừa dối bản thân, khiến cô sa vào tình yêu với anh, lại tự tay đẩy cô ra khỏi thế giới của mình.

“Tôi không thể quay về thời niên thiếu đó” dùng tình cảm chân thành tha thiết, chi tiết chân thật, để nói về quãng thời niên thiếu vào những năm đó của —— cô gái tên La Kì Kì có thiên tính cao ngạo kiệt xuất, không chịu khuất phục. Thời thanh xuân của cô xoay quanh hai thế giới hoàn toàn bất đồng: bài tập, cuộc thi, nhóm nhỏ trong khuôn viên trường; phòng game, vũ trường. Cô được nhìn đời đầu tiên của vũ trường mở ra ở Trung Quốc… Cuộc sống và tư tưởng của mỗi người đều diễn ra những thay đổi mạnh mẽ. Cô cũng cùng bạn bè chia sẻ ngọt ngào, ưu thương, bàng hoàng, mê hoặc… Trong cuốn sách này, bạn có thể thấy được những gì bạn từng nhiệt tình yêu thương lại đang dần bị lãng quên, càng có thể nhìn thấy sự trưởng thành của bản thân.
Cuốn sách đi kèm với những hình ảnh đẹp, có được giờ phút hội tụ giữa lúc ta 5 tuổi, 15 tuổi, 25 tuổi, ấm áp nhẹ nhàng khiến bạn cảm động.

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Thời niên thiếu không thể quay lại ấy

Công tắc tình yêu – Phỉ Ngã Tư Tồn

Chu Diễn Chiếu từng khắc cho Chu Tiểu Manh một đôi giày gỗ, dưới đế ghi bốn chữ “trọn đời bên nhau”. Anh đã ở bên cô suốt những năm tháng tuổi thơ, cùng cô trèo cây chuồn ra ngoài chơi, đèo cô phóng xe như bay trên những con đường ở thành Nam Duyệt, thậm chí, còn định theo cô trốn ra nước ngoài, thoát khỏi vòng kiềm tỏa của cha mẹ để 'trọn đời bên nhau'. Anh cũng đã giữ cô bên mình, để cô giương mắt nhìn anh quen biết, yêu đương, chung sống, rồi đính hôn với người con gái khác.
Là yêu thương hay căm hận, là che chở hay giày vò, là không nỡ rời xa hay là sống không bằng chết, có lẽ chính hai người cũng không phân rõ được. Tình cảm ấy vô vọng mà cố chấp, điên cuồng mà yếu đuối như đóa hoa bừng nở giữa đêm đen, sẽ tan tác theo gió, hay sẽ kết thành trái độc? Đọc xong câu truyện Công tắc tình yêu này bạn sẽ bị vây quanh bởi những câu hỏi như vậy. Ngay từ những chương đầu, hai nhân vật chính Chu Diễn Chiếu và Chu Tiểu Manh giống như kẻ thù vậy, hai anh em họ tuy không cùng một huyết thống nhưng trên danh nghĩa vẫn là anh em, nhưng Chu Diễn Chiếu luôn tìm cách dày vò, hành hạ Chu Tiểu Manh, anh lạnh lùng như một tảng băng.

Nhưng tình yêu đã từ từ nảy nở giữa hai người họ lúc nào không hay, ở những chương gần cuối tình yêu của họ mới được phát giác, những cái ôm, những nụ hôn, những giây phút bên nhau ngọt ngào, lãng mạn bên nhau chẳng được bao lâu. Có lẽ ở một nơi nào đó trên thiên đường họ sẽ được hưởng tình yêu thực thụ như những cặp đôi khác. Nhưng người khiến độc giả tiếc nuối nhất có lẽ là Tiểu Quang, anh mãi mãi luôn đứng nhìn Tiểu Manh từ xa mà chẳng thể lại gần.

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Công tắc tình yêu – Phỉ Ngã Tư Tồn

Yêu anh hơn cả tử thần – Tào Đình

Truyện Yêu anh hơn cả tử thần là một truyện ngắn vô cùng lãng mạn thuộc thể loại truyện ngôn tình mang đôi chút yếu tố huyền huyễn của tác giả Tào Đình.

Có thể nói “Yêu anh hơn cả tử thần” là một bản tình ca đúng nghĩa với tất cả những cung bậc cảm xúc, có ngọt ngào, có cay đắng tựa như hương vị của một thanh chocolate. Đến với câu chuyện này, người đọc có thể cảm nhận được sức mạnh của tình yêu chân chính, mạnh hơn mọi rào cản định kiến xã hội, mạnh hơn cả số mệnh hay cái chết.

Cuộc đời con người lắm nỗi éo le, đắng cay nhưng cũng không ít niềm vui, hạnh phúc, nhất là những lúc được người khác yêu thương, quan tâm, chăm sóc, nhất nữa là sự yêu thương ấy dành cho ta khi ta sắp bị Tử thần mang đi. Cuộc sống cũng đâu chỉ giản đơn là khi vui thì cười, còn khi buồn thì khóc. Chỉ trẻ con mới có thể làm được như vậy thôi! Người lớn phức tạp hơn nhiều, đâu có thể hồn nhiên, chân thành với chính mình như thế và đôi khi cũng không thể làm theo những gì mình muốn, mình thích được. Đôi lúc, vui cũng không thể cười và buồn lại không thể khóc.

Câu chuyện tình yêu lãng mạn, éo le, hàm chứa bao bài học về nhân sinh, về con người. Đọc truyện, con người dường như thấu hiểu mình hơn, tiến gần đến mình hơn trên hành trình kiếm tìm và khám phá chính bản thân mình. Và đọc nó, đọc giả cũng dễ bị lay động. Nếu đặt vào địa vị nhân vật chính trong truyện, chắc hẳn người đọc cũng sẽ nguyện hy sinh để cứu sống người mình yêu. Còn khi đã gấp sách lại, bước ra đường và hòa vào dòng người hố hả, chúng ta cũng không biết còn giữ được những ý nghĩa trong trẻo, cao thượng ấy không, nhưng phải chắc chắn một điều rằng “Yêu anh hơn cả Tử thần” vẫn còn vang vọng mãi…

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Yêu anh hơn cả tử thần – Tào Đình

Bến xe – Thương Thái Vi

Câu chuyện tình thầy trò đặc biệt này đã lôi cuốn người đọc ngay từ những trang sách đầu tiên Bến xe. Chu Ngọc, một thầy giáo trẻ bị mù giảng dạy ở một trường cấp ba, anh xa lánh với tất cả mọi người, luôn tỏ ra lạnh nhạt, xa cách. Liễu Địch, cô học trò nhỏ này là người đầu tiên đã làm Chu Ngọc rung động, được anh cho phép ở bên cạnh giúp đỡ và nhận sự săn sóc từ cô.

Nhưng thực tế xã hội luôn phức tạp, những lời nói, bàn tán sau lưng, những trò đùa ác ý đôi khi dồn con người ta đến đường cùng. Anh đã tự tử để bảo vệ thanh danh cho cô học trò nhỏ của mình cũng là người anh yêu nhất. “Liễu Địch, thứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này, chỉ là danh dự trong sạch và tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng, nếu chúng ta có kiếp sau, nếu kiếp sau tôi có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này… đợi em”.

Kết chuyện Liễu Địch có câu thế này:” Cảm ơn ông trời đã cho con một tình yêu lâu bền nhất, cao thượng nhất, sâu sắc nhất trên cõi đời này. Bao nhiêu người sống trên cõi đời này có được tình yêu như vậy?” Có lẽ không phải tôi cũng không phải bạn, nhưng chúng ta biết rằng đâu đó trên thế giới này vẫn người như vậy, chấp nhận hy sinh vì cuộc đời người kia. Chương Ngọc ra đi nhưng nơi bến xe vẫn luôn có Liễu Địch chờ đó, dù kiếp này, kiếp sau, mãi mãi…Tác phẩm gây được tiếng vang lớn trong lòng độc giả, kể cả những ai từng có định kiến không tốt về truyện ngôn tình – thứ truyện “mị dân” vào đầu người những thứ tình yêu bay bổng, phù phiếm và không có thật. Kết thúc tác phẩm là nốt nhạc trầm buồn gây sự tiếc nuối lớn trong lòng độc giả nhưng nếu cảm nhận được sâu xa hơn, đó là bài học đáng suy ngẫm về tình yêu và cuộc đời.
Hai tâm hồn, hai tính cách đã tìm thấy nhau ở những thanh âm đồng điệu. Hình ảnh “Bến xe” xuyên suốt tác phẩm là ẩn dụ về điểm dừng trong cuộc đời mỗi người, ở đó họ nhìn lại những điều đã qua, nuối tiếc có, đau khổ có nhưng hơn tất cả là sự lạc quan và tích cực hướng về tương lai tốt đẹp phía trước.

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Bến xe – Thương Thái Vi

Thất tịch không mưa – Lâu Vũ Tình

“Có ngày thất tịch nào không mưaCó tình yêu nào không phải qua đau đớn
Có nỗi đau nào mà người ta vẫn cam lòng nếm trải”.

Trên đời, không phải tất cả những người có lòng và yêu nhau thì sẽ đến được với nhau. Và thất tịch không mưa là một câu chuyện như thế. Toàn bộ câu chuyện vẽ lên một khung cảnh thấm đẫm nỗi buồn, nỗi buồn của sự bất lực, nỗi buồn của sự nghiệt ngã của số phận. Thẩm Thiên Tình và Thẩm Hàn Vũ, ngỡ tưởng họ là những người yêu nhau nhất nhưng dòng máu chảy trong người họ trở thành bức tường vĩnh viễn. Bao nhiêu năm dù cố gắng có một cuộc sống riêng của bản thân, nhưng họ vẫn không ngừng tưởng nhớ, không ngừng hướng về nhau. Để rồi hi vọng, kiếp sau sẽ có một cuộc sống bình an, hạnh phúc hơn.

Từ nhỏ cô đã đem lòng thầm yêu anh, giống như số kiếp không thể thay đổi tình yêu trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của trái khế mới chín. Sau đó cô và anh phải xa nhau, gặp lại đều cách nhau nhau ba năm. 15 tuổi anh lên phía Bắc học, từ đó hai người mất liện lạc; 18 tuổi cô nông nổi đi gặp anh, đổi lại chỉ là sự đau lòng; 21 tuổi, cuối cùng anh đã quay về để chịu tang mẹ; 24 tuổi anh kết hôn rồi cùng cô ấy đến tận nơi xa. Anh từng là thần hộ mệnh của cô, dịu dàng, cẩn thận, che chở, bao dung. Anh cũng đã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi ở bên nhau. Cô có thể mất đi tất cả nhưng tuyệt đối không thể không có anh. Ngày 7-7 là ngày gặp nhau của Ngưu Lang Chức Nữ, mưa ngày 7-7 là nước mắt của tình yêu, là nước mắt nỗi nhớ nhung vậy. Giờ cô 27 tuổi, liệu có thể có một ngày 7-7 không mưa, để cô được gặp lại anh một lần nữa…

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Thất tịch không mưa – Lâu Vũ Tình

Từng thề ước – Đồng Hoa

Đọc Từng thề ước, dường như ta cảm thấy thương thay cho một thời tươi đẹp nhất, cho những hồn nhiên vô tư và yêu thương thuở nào. Văn phong của Đồng Hoa vô cùng kỳ lạ, tự nhiên êm đềm như nước chảy, nhẹ nhàng như mây trôi nhưng từng chút, từng chút một thấm vào lòng người đọc, mắc kẹt và day dứt. Từng thề ước là câu chuyện lấy bối cảnh thời thượng cổ hào hùng rộng lớn mà đầy bi tráng. Nơi đó, giữa vận mệnh nước nhà, tình yêu chỉ là “kẻ thừa thãi” mà thôi .Xi Vưu và A Hành từng yêu nhau nhiều như vậy, tưởng như hai người đã trở thành sinh mệnh của nhau nhưng tình yêu đó cuối cùng cũng bị chôn vùi vĩnh viễn. Một Thanh Dương hào sảng nghĩa tình, một Thiếu Hạo thâm trầm, đáng mến… Nhưng cuối cùng tất cả cũng bị cuốn vào vòng xoáy khốc liệt nhất. Lời thề ước năm nào, ai nhớ ai quên? Tình cảm năm nào, ai giữ ai buông?

“Từ nay trở đi, trên dải đất lạnh lẽo đầy gió tuyết miền cực Bắc, sẽ chẳng còn ai đốt lửa gọi y vào uống rượu nữa.Từ nay trở đi, đối mặt với thiên quân vạn mã, sẽ chẳng còn ai lặn lội suốt đêm chạy tới, vì y mà máu đẫm bạch bào nữa.Từ nay trở đi, lúc hân hoan mừng rỡ, sẽ chẳng còn ai nói cười chung vui cùng y nữa.Từ nay trở đi, khi buồn khổ cô đơn, sẽ chẳng còn ai uống rượu giải sầu cùng y nữa.Từ nay trở đi, thiên hạ rộng lớn thế này sẽ chẳng còn ai khiến y mỗi khi nhớ đến lại thấy họng nồng vì rượu, lòng ấm tình người, dù vương toạ lãnh lẽo tới đâu, kẻ địch đông đúc nhường nào, đếu có người sánh vai cùng y đối diện…
Từ nay trở đi, thế gian này vĩnh viễn chẳng còn Thanh Dương”.

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Từng thề ước – Đồng Hoa

Từng có người yêu tôi như sinh mệnh – Thư Nghi

Thời còn trẻ, chúng ta thường không hiểu thế nào là tình yêu. Lúc mới bước vào đời, tôi từng nghĩ tình yêu có thể vượt qua tất cả. Khi đó tôi không hề biết trên đời này còn tồn tại một sức mạnh gọi là số phận, chúng ta chỉ có thể chấp nhận mà không thể thay đổi. Lúc ở trong phòng tắm của trường học và cất cao tiếng hát “I love you more than I can say”, tôi không hề ngờ rằng, câu chuyện đó sẽ có một ngày xảy ra với tôi. Tôi gặp anh lần đầu tiên là ở một tình huống đẫm máu tại thành phố Odessa, đất nước Ukraine…
Tác giả Thư Nghi quả thật đã viết nên một cuốn truyện khiến bạn… không dám đọc lại. Từng có người yêu tôi như sinh mệnh không phải là câu chuyện viết về những cô nàng bình thường tình cờ tìm được người yêu giàu có, nhưng là câu chuyện giúp bạn hiểu thêm về cuộc sống này hơn. Hiểu thế nào là thứ tình yêu mạnh chân thực. Hiểu thế nào là một tình yêu mạnh mẽ tới mức, dù chết cũng chỉ mong muốn bảo vệ thế giới của người mình yêu.

Tôn Gia Ngộ không phải là một nam chính hoàn hảo, Triệu Mai cũng chẳng phải cô gái khuynh quốc khuynh thành. Họ đến với nhau như thế nào chúng ta lại càng không cần bận tâm. Ta chỉ cần biết họ đã dành cho nhau tình yêu khó ai may mắn có được. Họ đã yêu nhau bằng cả sinh mạng của mình. Tôn Gia Ngộ vì yêu Triệu Mai mà kiếm tiền lo cho cô, vì yêu cô nên anh mong muốn một ngày gác kiếm để đưa người yêu đi thật xa, sống cuộc sống bình an chỉ có hai người. Nhưng cuộc sống nào trải hoa hồng, vẫn còn đó đầy rẫy chông gai, đau khổ mà đôi lúc, con người ta chẳng thể vượt qua. Những ngày tháng cuối của cuộc đời mình, Tôn Gia Ngộ ôm hình ảnh một Triệu Mai tươi đẹp năm 22 tuổi, ra đi với câu nói:”Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ. Cứ tiến về phía trước, sẽ có người yêu em hơn tôi”

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Từng có người yêu tôi như sinh mệnh – Thư Nghi

Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn

Nàng năm đó chưa tròn mười lăm tuổi, xinh đẹp tựa đóa hoa vừa chớm nở, giống như ngọn gió thảo nguyên vi vu khắp mọi nơi. Và nàng năm đó lần đầu biết yêu là gì. Có lẽ điều hạnh phúc nhất của nàng lúc bấy giờ là gặp được Cố Tiểu Ngũ. Nàng đã từng cùng chàng ngắm sao, đã từng hát cho chàng nghe, đã từng nghe chàng kể chuyện. Chàng cũng đã từng vì muốn cưới nàng mà bắt vua sói mắt trắng, chàng đã từng vì nàng mà bắt rất nhiều đom đóm. Những kí ức đó đẹp biết bao, tình yêu đó đẹp đẽ vô ngần. Nhưng tất cả chỉ là hai chữ “đã từng” đau lòng. Tất cả những điều đó chỉ là chút hạnh phúc mong manh, mọi thứ vỡ tan như bong bóng xà phòng. Cố Tiểu Ngũ, chàng ra đi vào cái ngày mà họ thành thân. Một đi không trở lại. Để lại nỗi đau nước mất nhà tan cho một mình nàng chịu đựng. Ngày mà chàng ra đi, nàng tận tay thắt chiếc dây lưng cho chàng, lúc đó chàng còn nói rằng: “Ta đi rồi sẽ về”. Nhưng nàng chờ mãi, chờ mãi, bóng hình Cố Tiểu Ngũ vẫn không xuất hiện. Nàng chỉ thấy quê hương mình lọt vào tay giặc, thấy những người mình yêu thương là ông ngoại, là mẹ, là Hách Thất,… lần lượt rời bỏ nàng, cha nàng vì bất lực mà đau khổ dẫn đến lẩn thẩn. Người gây ra chuyện ấy không ai khác chính là hắn – là người mà nàng yêu thương nhất. Tiểu Phong nàng đã ngỡ rằng mình nhờ sông Quên mà cai được, nhưng ba năm sau lại tiếp tục vướng vào vòng luẩn quẩn ấy .

Ba năm sau, Nàng là thái tử phi, suốt ngày cãi vã với hắn, hắn vì Triệu lương đệ mà vô số lần làm tổn thương nàng, nàng mặc kệ, không cần quan tâm đến các quy tắc, nàng sống theo ý thích của mình, làm những gì mà nàng thích, Đông Cung ngàn lối chẳng bó hẹp được bước chân nàng. Rồi nàng yêu hắn, chẳng biết từ lúc nào, là những lúc cãi vã kia? Hay lúc hắn ốm đau? Lúc môi hắn chạm môi nàng chăng? Hay là lúc hắn đỡ cho nàng một nhát đao. Chỉ biết rằng nàng lại yêu hắn. Và lại một lần nữa bị tổn thương. Hắn lợi dụng nàng để trả thù, lợi dụng nàng để có được quyền lực. Nhát đao kia là do hắn sắp đặt, bọn thích khách kia chính là người của hắn, mũi tên bị bẻ gãy kia có chăng cũng là giả dối. Trái tim nàng âm ỉ đau. Lại một lần nữa yêu, lại một lần nữa hận, lại một nữa yêu hận đan xen. Nàng vẫn yêu hắn nhưng không quên được hắn đã giết những người nàng yêu thương, đã không thể tha thứ cho những việc hắn đã làm. Và nàng đã trả thù, bằng cách của riêng nàng, của một mình nàng mà thôi.

“Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng.Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về… Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng.Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua…”

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn

Gấm rách – Phỉ Ngã Tư Tồn

“Nếu cuộc đời chỉ như lần gặp đầu tiênVậy em làm sao nói cho anh biếtTrước đây của trước đâyTrong dòng người xa xôi em đã từngChăm chú nhìn khuôn mặt anh…
Mà em không biết sự gặp gỡ tại giờ phút này”.

Đây là một trong những câu chuyện khiến độc giả nhớ mãi khi khép những trang sách cuối cùng lại. Nó để lại những ám ảnh vô cùng về một tình yêu xen lẫn sự cay đắng. Sự ngọt ngào của tình yêu kia có thể biến mất bất cứ lúc nào. Là vì giữa tình yêu của hai người không phải nhịp đập của một trái tim nóng bỏng, mà còn cái đầu quá lạnh lùng. Là vì giữa những nụ cười chẳng bao giờ biết nước mắt sẽ rơi. Giữa tình yêu và thù hận, tình yêu chân thành liệu có xóa đi được hận thù giữa hai người? Câu trả lời là không.

Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật chính: Phó Thánh Hâm – Dịch Chí Duy – Giản Tử Tuấn. Phó Thánh Hâm là cô gái sống hết mình trong tình yêu, và thật xui xẻo cho cô khi bị mắc vào lưới tình với Dịch Chí Duy-người đàn ông vừa yêu cô nhưng cũng mang trong lòng mối thù giết cha. Anh yêu cô, nhưng vẫn sẵn sàng làm tổn thương cô,bóp nghẹt trái tim cô bằng chính bàn tay của mình. Thậm chí cả việc hủy hoại người anh yêu, anh cũng không từ… Tình yêu của Thánh Hâm với Chí Duy sẽ đi về đâu, khi ngay từ khi bắt đầu, dường như đã nhìn thấy kết thúc? Đối với Giản Tử Tuấn, thì lại là một câu chuyện khác. Anh không coi trọng tình yêu, cũng chẳng đặt nặng gia đình, duy chỉ có điều, anh luôn xem lợi ích bản thân là thứ ưu tiên hàng đầu trong mọi chuyện. Nếu như Chí Duy luôn ôm trong lòng mối hận phải trả của gia đình, còn Thánh Hâm lại sống chết mù quáng vì tình yêu, thì với anh, trong mắt luôn chỉ tồn tại hai chữ “lợi ích”. Khi tình yêu dù có lớn đến đâu cũng không thể giải quyết tất cả. Không ai muốn tin rằng hai người bên nhau một thời gian dài, hiểu rõ nhau đến vậy lại có thể vô tình, đẩy ta vào bước đường cùng không lối thoát như thế. Nhưng thật ra, người có thể giết ta bằng một vết thương chí mạng luôn là người hiểu ta nhất, là người ta tin tưởng nhất.

10 truyện ngôn tình buồn nhất

Gấm rách – Phỉ Ngã Tư Tồn

“Chúng ta từng thề ước để rồi… Anh nợ em 1 đời hạnh phúc…Đông cung ngàn lối… Gấm rách mãi chẳng lành lại… Không kịp nói yêu em… Để rồi vĩnh viễn thương ly… Rồi sẽ có thiên thần thay anh yêu em… Nhưng em vẫn nhớ từng có người yêu em hơn sinh mệnh… Nếu giây phút ấy ta không gặp nhau..Thì Hải Thượng phồn hoa sẽ chẳng lẻ bóng… Đời này kiếp này… Mãi mãi là hẹn đẹp như mơ… Anh ở lại,em đi nhé… Hẹn gặp anh vào một ngày thất tịch không mưa” Bạn đã đọc được bao nhiêu trong tất cả?

Đăng bởi: Hưng Trí

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก