PUTALENG

Hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh Putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Putaleng, đỉnh núi cao thứ 3 Việt Nam nằm trên dãy Hoàng Liên Sơn, là điểm đến của dân trekking mỗi dịp tháng 3 về. Đường lên đỉnh Putaleng xuyên qua rừng nguyên sinh với vô vàn dấu hiệu xinh đẹp của sự sống, của những giấc mơ.

Sau khi di chuyển từ Sa Pa, chúng tôi xuất phát tại một bản nhỏ ở xã Hồ Thầu, huyện Tam Đường, Lai Châu. Đích đến ngày đầu tiên là lán nghỉ ở độ cao 2100m. Đoạn đầu nhiều sương, dọc những con suối nước xanh trong như ngọc, có thể nhìn thấy những hòn đá, sỏi lổn nhổn dưới đáy. Nước suối dùng rửa mặt cũng là nguồn nước uống trong suốt 3 ngày.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Chặng đường đầu, năng lượng trong người vẫn còn chưa vơi. Đi đến tầm 5h chiều sương bắt đầu phủ xuống ướt cả đường đi, bùn níu lấy giày khiến đường về lán trở nên xa hơn. Bóng tối dần ôm lấy rừng và những con người nhỏ bé đang lê từng bước nặng nề về lán nghỉ. Tôi đi trước, chốc chốc quay lại ngoái nhìn phía sau người bạn đồng hành là chị Trang. Nhìn chị làm tôi thấy hình ảnh của bản thân những ngày đầu leo núi. Tôi hiểu cái cảm giác khó thở ấy. Với Putaleng, tôi leo cũng thấy mệt lắm! Nhưng sức chịu đựng và sự dẻo dai đã tăng lên nhiều sau vài lần đi. Sửa sai cho sự chủ quan sau chuyến đi núi Nam Kang Ho Tao, tôi có chuẩn bị thêm đèn pin và giày tốt hơn để không bị tróc đế giữa đường. Về đến lán đã ướt lạnh và thấm mệt, hôm đó chúng tôi đi ngủ sớm.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Giật mình tỉnh giấc lúc 4 rưỡi sáng hôm sau, tôi bước ra ngoài bếp, gió thổi từng cơn buốt lạnh. Các anh porter đã thức dậy từ 3 rưỡi sáng để chuẩn bị bữa ăn sáng cho mọi người. Đón lấy bắp ngô nướng từ tay anh, tôi ngồi xuống bên bếp lửa hòng xua đi cái giá rét của buổi sớm. Trong làn sương, khói và ánh đèn pin mập mờ, vẫn còn đấy cái ngáp ngủ và cả những nụ cườ vô tư. Tuy thân thể mỏi nhừ sau một ngày dài, chưa kể thời tiết vẫn còn khá lạnh, nhưng bữa sáng vui vẻ tiếng cười như thế này là nguồn năng lượng cho hành trình tiếp theo. Tôi đọc đâu đó có câu nói: “Bình yên sẽ bắt đầu bằng nụ cười”.

Chưa đầy chục phút sau đó, khu rừng thức giấc. Ánh sáng len lỏi xuyên qua những tán lá rậm rạp. Mỗi lần ngủ dậy được ùa vào rừng, lồng ngực tôi lại căng phồng để chứa đầy hơi thở của rừng và lòng ngập tràn háo hức. Đi giữa khu rừng mà cảm giác như tôi đang băng qua những giấc mơ trong cổ tích đã từng vụt lên tâm trí, lang thang giữa miền đất của sự tự do một cách phiêu diêu, chợt nhớ chuyện hôm qua, rồi nghĩ đến những ước mơ ngày sau.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Bữa sáng bên bếp lửa ấm áp

Chúng tôi đi xuyên qua rừng trúc, thân cây cong vun vút san sát, ngả nghiêng trong gió, lúc thưa lúc nhặt. Còn những thân cây cổ thụ tuổi đời lên đến trăm năm thì phủ kín thân mình bằng chiếc thảm rêu xanh rì từ gốc đến ngọn. Ánh nắng nhảy múa theo gió, in thành từng vệt trên thân cây, trên những phiến đá, chiếu vào những giọt sương làm chúng ánh lên như pha lê. Đâu đó, dưới những bóng nắng, nụ cười cũng lấp la lấp lánh niềm vui.

Đến một cái dốc, tôi ngước cổ lên nhìn rồi thở gấp một hơi. Chị Trang nghe tiếng mình, nhìn xuống, mặt phờ phạc:

–    Phương ơi, chị không đi nữa đâu! Phương về lại lán cùng với chị đi!

–    Cố lên chị! Hôm qua mệt như vậy mà chị vẫn đi đến đích được còn gì.

–    Ừ, nhưng hôm qua chị còn chưa “sứt mẻ” gì. Thôi cứ đi, đến đâu hay đến đó. Nếu không đi nổi nữa thì chị quay về!

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

ThЖ° giГЈn giб»Їa rб»«ng giГ

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Rừng cổ thụ ma mị

Thế rồi, cuối cùng chị vẫn lên đến nơi. Tôi không biết sức mạnh nào đã đưa chị lên đến đỉnh nữa. Luôn có những điều đẹp đẽ nảy nở bên trong mỗi người, thôi thúc họ đi tiếp trong lúc muốn quay đầu nhất.

Đoạn đường gần lên đỉnh, những thân cây đỗ quyên dang rộng cánh tay phủ rêu ma mị chào đón chúng tôi, nơi được chúng tôi đặt tên là vườn cổ tích. Trên những gốc cây trơ trọi, sắc hồng đã được điểm xuyết. Đỗ quyên cũng lác đác dưới gốc cây. Năm nay, với những ai kỳ vọng lên Putaleng ngắm đỗ quyên, chắc sẽ hụt hẫng ít nhiều. Vì đợt tuyết mùa đông vừa rồi nên “nữ hoàng” Tây Bắc không còn đủ sức bung nở như những năm trước.

Lên tới đỉnh, trời đỏng đảnh lúc mây mù lúc trong xanh. Sau khi chụp ảnh kỷ niệm, chúng tôi lại quay về lán.

Đi núi, đường lên thì dốc mà xuống thì trơn trượt. Lúc xuống thì bụng đã cồn cào lắm rồi. “Tiếng suối kia kìa, sắp tới lán lại rồi”, tôi nói với Tâm, một người bạn đồng hành khác. Khi gặp lại mấy bông hoa dại trắng bên đường, thể nào cũng gần về lại điểm xuất phát lúc sáng. Rừng phát ra những tín hiệu đôi khi khiến mình run sợ, cảm thấy bị uy hiếp nhưng cũng có những dấu hiệu làm mình mừng rỡ như thế. Đôi khi, chúng ta hay bị thu hút bởi những thứ tiêu cực. nhưng nhìn xem, xung quanh bao nhiêu điều đẹp đẽ dưới đôi chân.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Để lên đến đỉnh Putaleng, bạn phải vượt qua nhiều địa hình từ rừng già ẩm ướt đến vách đá trơn trượt.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Rêu bám trơn trượt không cản bước chân của “phượt nhí”

Về đến lán tầm 1 rưỡi, ăn trưa xong, chúng tôi tiếp tục hành trình buổi chiều. Một phút dừng chân bên suối, chỉ cần ngước lên là cả bầu trời lá phong non xanh đổ vào mắt. Từng cơn gió xua tan đi mồ hôi. Chúng tôi đến lán nghỉ ngày thứ 2 khi ánh chiều buông xuống dịu dàng luồn qua những tán cổ thụ rồi chạm nhẹ trên thềm lán.

Đêm ấy, trăng tròn vành vạnh rót ánh vàng xuống suối và cây rừng. Tôi nghe các bạn kể về công việc dẫn tour, đi rừng. Tầm 10h tối, khi mọi người vẫn còn say sưa kể chuyện, mắt tôi đã sụp xuống nên vào lán ngủ trước để “sạc pin” cho cơ thể.

Ngày thứ 3, chúng tôi hướng về xã Tả Lèng. Đường xuống núi nhẹ nhàng hơn, dọc theo là những con suối, đá lớn, đá nhỏ lổn nhổn xếp chồng lên nhau, ngang những nương thảo quả không còn xanh mướt một màu nữa, phía dưới gốc nhú lên bông hoa to màu vàng. Hóa ra đây lại là ngày khó khăn nhất với tôi, vì lúc ấy hai chân đều mỏi, muốn rụng rời ra rồi. Từ ngày hôm trước, cơ căng cứng, cứ nhấc chân lên là đau. Hễ chệnh choạng một tí là tôi phải ngồi xuống, tụt dốc như chơi cầu trượt. Cái chân đau vẫn ở đó, còn não thì nhớ về chuyện vui vẻ, để lại cười, để giải phóng ra các hoocmon hạnh phúc. Tới một đoạn suối, tôi nán lại ngâm chân, cho nước vỗ về, mát xa mà cảm thấy bản thân nhận được rất nhiều yêu thương từ núi rừng.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Rừng ẩn chứa nhiều điều khiến những người như tôi cứ muốn chạy ùa vào. Và đoạn đường đó cũng cho mình cơ hội chứng kiến nhiều câu chuyện hay ho. Từ cách mọi người sống với điều mình thích một cách nhiệt thành, say mê, đến chuyện 2 em bé mới 7 tuổi đã leo đỉnh Putaleng thành công. Ngọn núi này thuộc top khiến đám thanh niên thở đứ đừ huống hồ gì là mấy em nhỏ. Dọc đường, thỉnh thoảng lại gặp hình ảnh người bố bế em qua những đoạn dốc, nhưng rồi em lại tiếp tục thoăn thoắt đi. Tôi thích cách các bố mẹ tạo điều kiện cho con trẻ được gần gũi với thiên nhiên (tất nhiên là cần có người lớn giám sát, đảm bảo an toàn). Bởi đối với tôi, thiên nhiên luôn là liều thuốc quý giá cho tinh thần.

Không chỉ thế, hành trình ngắn này chứa đựng nhiều bài học về những thái cực khác nhau mà ở độ tuổi các em chưa thể hiểu hết được: khó khăn và dễ chịu, mệt mỏi và háo hức, bỏ cuộc hay đi tiếp, vấp ngã và đứng dậy, tất cả nhằm học cách chấp nhận và vượt qua. Nhưng chí ít, đó cũng là ký ức tuổi thơ không dễ phai nhạt sau này.

Tôi vốn có xu hướng tự tìm cách giải quyết những vấn đề của bản thân và điểm tích cực của việc này là với mỗi lần như thế, mình đều học được gì đó. Rồi sau những chuyến leo núi này, tôi đã nghĩ khác đi. Tỏ ra mạnh mẽ không phải lúc nào cũng tốt, mạnh mẽ đôi khi là thừa nhận mình yếu đuối để nắm lấy tay người khác và đón nhận sự giúp đỡ.

hành trình 3 ngày 2 đêm leo đỉnh putaleng, nghe hơi thở núi rừng

Trở lại chuyến hành trình, đi mãi thì mình gặp một dốc đất với hoa trắng li ti dẫn ra khỏi rừng. Đi tiếp tới một cây cầu sắt, tôi bắt xe ôm ra xã Tả Lèng, ngang những ruộng bậc thang chuẩn bị vào mùa nước đổ. Tại đây, chỉ vài tháng nữa thôi, màu nâu này sẽ được thay thế bằng một màu xanh mướt rồi lại chuyển vàng rực rỡ trong những mùa lúa.

Trở về từ những chuyến đi “hành xác” thế này, tôi càng thấy được nhiều hơn điều tươi đẹp, nghe được nhiều hơn những câu chuyện hay, tìm ra những góc nhìn mới, và rồi mình lại đầy tràn năng lượng sống. Hành trình leo đỉnh Putaleng này tuy ngắn mà vẫn khiến tôi thêm yêu đời, yêu người. Vì tôi chẳng cần gì hơn, cứ mỗi ngày tâm hồn được tẩm bổ một chút những gia vị “yêu” như thế, là mình đủ mãn nguyện rồi!

Bài và ảnh: Lê Phương

Đăng bởi: Nguyễn Ngọc Ngân

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก