Gia Đình Tâm Sự

Tại sao không nên so sánh vợ chồng với Vua và Hậu trên bàn cờ?

Ví chồng là vua, vợ là hậu mà quên mất rằng mất vua thua cờ nhưng mất hậu chỉ cần phong hậu bằng quân tốt!

Nhân vụ anh cá mập bắt đáy em búp bê thì anh em chơi mạng lại nhấc lên câu nói của chị gì CEO cà phê nổi tiếng đại ý: Không cho phép bản thân (phụ nữ) trở thành một quân tốt thí trên bàn cờ của một người đàn ông, để rồi bị hy sinh một cách tùy hứng… Rồi thì ví von kiểu Quân hậu được sử dụng để bảo vệ quân vua, nhưng đó cũng là quân mạnh nhất trên bàn cờ.

Nghe qua thì thật là hay quá trời ơi, tưởng đâu là nâng thân phận người phụ nữ lên mấy bậc vị thế à cơ.

Chị em nhiều khi không nghĩ hết được trọn vẹn vấn đề thì còn thông cảm được chứ những thằng đực ba xu nhân dịp này cũng xuýt xoa tỏ ra cảm thông, thương xót hộ người khác thì nên tắt hộ bộ loa thơm mùi nước cắm hoa để bảo vệ môi trường.

Trước hết, nếu ai đó ủng hộ câu nói trên thì tôi rất nghi ngờ về trình cờ vua của các anh chị vì một người chỉ cần biết chơi cờ 5 phút cũng biết rằng: Mất vua thua cờ nhưng mất hậu chỉ cần tậu mới (phong hậu bằng quân tốt).

Gia đình khác với bàn cờ, trong gia đình không hề có ai quan trọng nhất mà là mỗi thành viên đều quan trọng vô cùng đối với những thành viên còn lại và là đều không thể mất đi trong lòng nhau.

Xem gia đình là bàn cờ, ví chồng là vua và ví mình là hậu thì vô tình đã khẳng định mỗi thằng chồng là đáng sống, còn lại mọi thành viên khác tồn tại chỉ để làm nền?

hôn nhân, tình yêu, top stories, tại sao không nên so sánh vợ chồng với vua và hậu trên bàn cờ?

Vua mất thì thua nhưng Hậu mất thì Tốt cũng có thể lên thay. Ảnh: Rafael Rex Felisilda.

Hơn nữa, nhiều lần tôi nói rồi, chuyện nội bộ mỗi gia đình là một chuyện phức tạp, vô cùng phức tạp và nếu là người ngoài chỉ nên quan sát, rút kinh nghiệm cho bản thân. Tuyệt đối đừng xaolon cho lời khuyên bằng cách thọc mạch, suy đoán linh tinh, xui nguyên dục bị nhằm dạy đời về hạnh phúc, tỏ ra ta đây từng trải… cẩn thận cái mồm vì nghiệp nó quật nhanh lắm.

Lựa chọn một người đồng hành với mình suốt cuộc đời nó khó lắm. Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu nhưng về sống chung thì đòi hỏi 2 bên phải có sự vị tha vô bờ bến mới mong đi đến cuối cuộc đời cùng nhau.

Cứ coi cái chương trình “bạn muốn hẹn hò” thì biết, nhiều anh chị nhà chả thiếu gì, chỉ thiếu mỗi cái gương soi nên bản thân thì như cđb nhưng luôn đòi hỏi tìm ý trung nhân phải đáp ứng tiêu chí của thiên thần mới bấm nút đồng ý yêu đương.

Lấy được người có ngoại hình thì lại dở tính cách, mắt đẹp thì mũi tịt, răng trắng thì lại khểnh cả hàm, chân dài thì vú lép, men-lỳ thì hôi nách kinh niên… 2 mảnh ghép lại với nhau rồi cùng nhau hoàn thiện dần.

Lâu ngày thấy không thể ghép nổi thì chia tay, ly thân nhiều khi nó kinh khủng hơn ly hôn vì nhiều người ly hôn nhưng chưa chắc hết yêu (ly hôn để giải quyết một số vấn đề pháp lý khác) nhưng đã ly thân thì chắc chắn không còn tình cảm. Sao cũng được, miễn là văn minh.

Người mình gọi là chồng/vợ còn yêu mình không thì bản thân mình là người biết rõ nhất, đừng ngu dại đem phơi bày lên mạng để lấy ý kiến trường quay.

Cái đám đông cần là thoả mãn sự hiếu kỳ, là xem nhà giàu húc nhau, xem diễn viên bị phốt, người mẫu bị đày… chứ chả hề có chút cảm thông, thương mến gì trên Internet cả dù rằng luôn được che đậy bằng đủ thứ bình luận nở hoa.

Trong cơn nóng giận, dại dột nhất là dùng đám đông, dư luận để ép người kia đến đường cùng và nhân danh rằng ta đây đang vì chồng, vì con, vì hạnh phúc gia đình nên mới phải làm vậy. Hậu quả cuối cùng sau mọi bão giông là đến chén cơm chị đưa chưa chắc thằng chồng (cũ) dám ăn vì sợ có độc.

Mới tuần trước thì lướt bao nhiêu trên màn hình Facebook cũng chỉ thấy chủ đề tìm xác cho bạn gái mất tích. Đến giờ xác thì chưa tìm được và trend cũng đã nguội dần.

Chuyện gia đình người giàu lại là món ăn tiếp theo cho đám đông vô minh bất nhẫn. Rồi tuần sau sẽ chẳng ai nhớ anh chị là ai nhưng vết thương trong lòng người trong cuộc còn xót đau âm ỉ mãi.

Cách xử lý khôn khéo nhất trong mọi scandal ở xứ này ấy là im lặng. Trong cuộc bể dâu mà thành phần tham gia toàn bồ chao hóng hớt thì càng quẫy càng chết mà thôi. Nhìn tấm gương anh thần y chữa câm điếc, bại liệt bằng tát tai với vặn cổ năm ngoái thì biết.

Thực hiện đúng phương châm “ai chửi mắng thì ta giả điếc…” chị gì đó đấm vào không khí mãi cũng chán nên đã chuyển qua chửi nhiều chủ đề khác và hậu quả là bị lục y vệ đã ghé đưa về đại lao chờ ngày xét xử.

Người trong cuộc càng im lặng thì tỉ lệ chiến thắng càng cao, bớt bớt cái mồm thì muôn đời thịnh. Hoặc ít ra thì ngày bình yên sẽ đến càng nhanh.

Còn nếu đã xem chồng là Vua, xem mình là Hậu thì cũng đừng chủ quan vì có tận 8 con Tốt lanh lẹ trên bàn cờ. Đừng tự cho mình giỏi giang mà khinh nó, Tốt dạo này nó đánh Golf giỏi lắm trời ơi.

Đăng bởi: Đinh Thùy Trâm

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก