Tinh hoa nghệ thuật Ca vũ kỳ trên đất Phù Tang
Kịch Kabuki là một loại hình nghệ thuật sân khấu nổi tiếng của đất nước hoa anh đào, trong đó có sự kết hợp của ca nhạc, vũ: múa và các kỹ năng, vì vậy nó còn được gọi là Ca vũ kỹ.
Diễn viên Kabuki nam sẽ đóng giả nữ, từ điệu bộ uyển chuyển đến giọng nói nhẹ nhàng.
Kịch Kabuki là sáng tạo nghệ thuật của một miko (trinh nữ phục vụ trong đền thờ) và bắt đầu được diễn từ năm 1603. Ban đầu khi mới được thể nghiệm, loại kịch này đã gây tranh cãi vì nó mang một chất khôi hài hơi… tục tĩu. Chính vì vậy, có một thời gian rất dài, Kabuki bị cấm diễn ở Nhật Bản. Đến tận ngày nay, phụ nữ vẫn bị cấm diễn Kabuki và vai diễn nữ trong vở kịch vẫn do diễn viên nam đảm nhận.
Ngày nay, trải qua nhiều thăng trầm, thay đổi, Kabuki đã tìm lại chỗ đứng trên sân khấu kịch Nhật. Nó cuốn hút người xem từ cốt truyện tới cảnh trí và trang phục, vũ đạo.
Kabuki chia làm hai thể loại kịch chính là Jidaimono hay còn gọi là kịch lịch sử, đề cập đến các sự kiện lịch sử quan trọng của Nhật Bản. Loại thứ hai là Sewamono, phản ánh đời sống của dân chúng và các câu chuyện tình yêu say đắm, cảm động.
Có ba cách hóa trang, thể hiện ba loại nhân vật điển hình trong Kabuki là Tachiyaku: nhân vật nam trẻ, tốt bụng, Katakiyaku: kẻ xấu chuyên làm điều ác và Onnagata: nhân vật nữ. Các diễn viên Kabuki đều biết cách tự hóa trang cho mình. Màu sắc cũng thể hiện tính cách nhân vật: màu đỏ thể hiện sự giận dữ, lòng đam mê; màu xanh hoặc đen là kẻ ác, xanh da trời là các thế lực siêu nhiên và màu tím là sự cao quý.
Các diễn viên Kabuki giỏi được đánh gia qua các điệu bộ, hay các Mie trong tiếng Nhật. Đặc biệt, các diễn viên nam đóng vai nữ phải diễn thật giống nữ giới, với điệu bộ uyển chuyển và giọng nói nhỏ nhẹ.
Trang phục được sử dụng trong kịch Kabuki là những chiếc Kimono cho phụ nữ được vẽ, thêu, hoặc in hoa văn và trang phục chiến trận dành cho đàn ông. Màu sắc, chi tiết trên trang phục cũng thể hiện được tính cách hoặc tầng lớp xã hội của nhân vật.
Sân khấu Kabuki cũng là một yếu tố quan trọng làm nên nét đẹp của vở kịch. Các sân khấu thường có lối đi bộ vào hẹp, bằng gỗ, gọi là Hanamichi có nghĩa là “đường hoa”, vì các khán giả thường tặng hoa và quà cho diễn viên trên lối đi này.
Cùng với thời gian, loại hình kịch truyền thống xứ sở Phù Tang này không hề mai một mà ngày càng phát triển, tạo ấn tượng với toàn thế giới, thu hút sự chú ý của du khách và thể hiện một sức sống bất tận.
xzone
Đăng bởi: Nguyễn Hoàng Đạt