Top 34 bài thơ hay nhất về tỉnh Bình Thuận
Bạn có phải là một fan của biển? Bạn có phải là một người thích đến những bãi cát trắng và hòa mình vào sóng biển xanh mát? Bạn có phải là người thích vui chơi, nghịch cát và tắm biển? Nếu bạn trả lời là "có" thì xin chúc mừng, bạn có thể sẽ thích đến Bình Thuận đấy! Là một tỉnh ven biển thuộc vùng Duyên hải Nam trung bộ, Bình Thuận tập hợp cả điều kiện cần và đủ để trở thành “thiên đường” du lịch cho hội mê vitamin sea. Đặt chân đến đây, bạn sẽ được hòa mình vào biển xanh - cát trắng - nắng vàng đúng nghĩa và thưởng thức ẩm thực ngon không nơi nào bằng. Đầu tiên phải nói đến bãi biển Cổ Thạch, còn được gọi là “bãi đá bảy màu”, nổi tiếng nhờ các viên đá có màu sắc và hình thù độc đáo trải dài trên biển cùng nước biển xanh màu ngọc bích. Thứ hai, đó là nước biển xanh ở đảo Phú Qúy, ngoài ra bạn có thể ghé thăm hồ vô cực, gành Hang đảo Phú Quý, chùa Linh Sơn và ăn các món đặc trưng như cua mặt trăng, bò nóng Phú Quy, rau câu chân vịt ở đảo. Đó là hai cái tên nổi bật, còn giờ hãy đến với top những bài thơ hay nhất về tỉnh Bình Thuận nhé.
- Về Bình Thuận – Ngân Nguyên
- Nhớ Bình Thuận – Sinh Hoàng
- Bình Thuận quê em – Quý Phương
- Quê tôi Bình Thuận – Hoa Cỏ Mây
- Về Phan Thiết nghe anh – Quý Phương
- Phan Rí Cửa – Sinh Hoàng
- Bình Thuận quê tôi – Hoa Cỏ May
- Về Bình Thuận đi anh – Hoa Cỏ May
- Đôi nét quê mình (Sưu tầm)
- Phan Thiết ta lại nhớ về – Tứ Phong & Hạo Thiên Danh
- Cảnh đẹp Mũi Né – Bảo Minh Trang
- Chiều Mũi Né – Tín Nguyễn
- Mũi Né – Hòn Rơm (Giang Phan)
- Nhớ về Mũi Né – Đức Khải
- Chiều mưa Phan Thiết – Yến Thanh
Về Bình Thuận – Ngân Nguyên
Tới Bình Thuận xem biển đông sóng vỗ
Trường Dục Thanh còn nhớ bước chân người
Sông Cà Ty nước chảy mãi êm trôi
Trái dưa hấu đỏ tươi bên cồn cát.
Lầu ông Hoàng thiết tha trong khúc hát
Vườn Thanh long bát ngát giữa mây trời
Dải Miền đông quê em thực đẹp tươi
Như níu giữ bước chân tôi ở lại…
Cồn cát trắng giờ thênh thang trang trại
Đất và người đẹp mãi một hồn thơ
Bình Thuận ơi…bao năm đợi tháng chờ
Nay thỏa nguyện ước mơ về với biển ..!
Hàng dừa xanh vươn mình nghiêng sườn đá
Những Ráng ghềnh đẹp quá cảnh trời mây
Quê hương em…anh đã tới rồi đây
Hàn Mặc Tử thơ đong đầy cảm xúc.
Vùng cát trắng đơn sơ nhưng chân thực
Say mặn mà vị hạnh phúc tương lai
Yêu thương nhau anh quyết vượt dặm dài
Tới Bình Thuận…vui Trúc Mai sum họp ..!!
Nhớ Bình Thuận – Sinh Hoàng
Nhớ về Bình Thuận quá đi thôi!
Nhớ nắng hồng tươi nhuộm lưng trời
Cát trắng biển xanh chiều vời vợi
Duyên thầm cô gái tuổi đôi mươi
Nhớ về Bình Thuận quá đi thôi!
Ánh mắt thân thương giọng nói cười
Người dân miền biển hồn vời vợi
Nồng nàn bát ngát tựa biển khơi
Ai về Phan Rí đất quê tôi
Bước xuống cầu Nam đã đến rồi
Xuôi đường xuống bến thăm cảng cá
Tấp nập thuyền ghe rộn tiếng cười
Cá bạc tôm vàng vui cuộc sống
Sò cua ốc mực nức nao lòng
Mây trắng biển xanh trời lồng lộng
Gió chiều bến cảng nước mênh mông
Sừng sững băng sông lộng bóng cầu
Đường qua Hòa Phú lá xanh màu
Đầm tôm vuông vức liền san sát
Nắng vàng theo gió trải qua mau
Đường về Hòa Thắng đất đỏ au
Rẩy rừng khoai cũ thắm tươi màu
Xa trông biển thắm đoàn tàu cá
Theo làn tỏa khói sóng nôn nao
Ai về Bình Thuận quê ta đó
Rợp bóng hàng dương lắng sóng trào
Quê biển hiền hòa miền cát nắng
Ai xa quê đó nhớ về mau.
Bình Thuận quê em – Quý Phương
Em chỉ là cô gái xứ biển thôi
Da rám nắng cả một đời vất vả
Trời ló dạng em cùng Cha kéo cá
Biển mênh mông bao la cả tình người
Ai có về Phan Thiết Mũi Né chơi
Sẽ cảm thấy rất tuyệt vời khi đến
Bờ biển trải dài tình người trìu mến
Duyên con gái mặn mòi như nước biển quê hương
Mũi Né thân thương hàng dừa xanh trải bóng dọc đường
Cảnh đẹp Suối Tiên , Hòn Rơm còn phảng phất
Giọng nói ngọt ngào cô thôn quê chân chất
Mời anh về thăm Bình Thuận quê em
Nhìn sóng biển dâng khi thủy triều lên
Đoàn thuyền ra khơi vượt muôn trùng sóng gió
Cá mực đầy khoang tiếng reo hò đây đó
Ơ hò dô…theo cơn gió căng buồm
Đoàn thuyền về hoa nắng cũng vàng ươm
Đôi cánh sóng vỗ mạn thuyền reo hát
Bình Thuận biển xanh nắng vàng trên cát
Như bức tranh một sa mạc tuyệt vời
Ai có về Bình Thuận quê hương tôi
Nước mắm cá cơm thanh long tươi mát
Dừng chân lại nghe biển ru sóng hát
Lời dịu dàng như khúc nhạc lòng em.
Quê tôi Bình Thuận – Hoa Cỏ Mây
Quê tôi đó rừng xanh biển bạc
Những con người khao khát dựng xây
Làm nên cuộc sống đủ đầy
Ấm no hạnh phúc lòng ngây ngất trời
Quê tôi đó người ơi hãy đến
Những tấm lòng quý mến bạn xa
LagiВ mб»™t thoГЎng quГЄ nhГ
Buồn vui nào cũng có ta với mình
Kia Đồi Sứ đẹp xinh trước biển
Mõm Đá Chim ẩn hiện mây chiều
Càng nhìn lại thấy mến yêu
Sắc trời ửng nắng bao điều vấn vương
Đồi Cát giữa con đường hoa nắng
Hòn Rơm nhìn yên lặng biển khơi
Có ai gửi nhắn đôi lời
Về thăm Bình Thuận vui chơi tháng ngày
Thuyền ghe chở khoan đầy ấp cá
Biển xanh tươi đẹp cả bốn mùa
Nắng hồng tỏa mát cơn mưa
Hòn Bà giữa biển ai vừa ghé thăm
Hồ Nước Nóng bao lần trở lại
Chảy tự nhiên ấm mãi lòng tôi
Cạnh bên Hồ Cốc đây rồi
Bạn ơi hãy đến về nơi biển vàng
Bình Thuận mãi chứa chan lòng khách
Lagi mình nào cách xa đâu
Gần thôi ta bắt nhịp cầu
Về đi bạn nhé vài câu chuyện trò.
Về Phan Thiết nghe anh – Quý Phương
Anh đến quê em có biển Đồi Dương
Hàng Phi Lao xanh gắng liền với cát
Bờ biển trải dài ngồi nghe sóng hát
Quê hương thân yêu Phan Thiết gọi mời
Con đường nên thơ dọc biển anh ơi
Như nốt nhạc như lời ca em hát
Đêm đêm trăng loang trên sông bàng bạc
Dòng Cà Ty xanh neo dậu thuyền bè
Anh đã bao giờ nghe khúc sông quê
Tâm tình đêm đêm khi thuyền cập bến
Vỗ mạn rì rào nồng nàn quyến luyến
Là dòng Cà Ty rực ánh đèn màu
Em đưa anh đi lên những đồi cao
Cồn cát bay bay bám vào chân bước
Một bên mây trời xanh in mặt nước
Một bên đồi cao uốn lượn cát vàng
Đồi Hồng ,Suối Tiên róc rách reo vang
Hòa mình biển xanh cát vàng nắng ấm
Rau muống biển trông giống như tấm thảm
Gọi mời dấu yêu để kể chuyện tình
Mũi Né đêm về điện sáng lung linh
Dạo cùng em bên con đường thơ mộng
Gió biển dạt dào cùng muôn tiếng sóng
Bình Thuận quê em là bức tranh tình
Về nghe anh em muốn chuyện đôi mình
Được biển gọi là chuyện tình đẹp nhất.
Phan Rí Cửa – Sinh Hoàng
Đường về Phan Rí xa xa
Đi qua Phan Thiết rồi ra Chợ Lầu
Mấy sông,mấy núi,mấy cầu
Đường ra cảnh đẹp muôn màu xinh sao
Về nghe sóng biển rì rào
Hàng dương vi vút đón chào bình minh
Quê hương tha thiết bao tình
Nhớ mùi mắm ruốc, trà gừng, bánh căng
Xôn xao sóng vỗ đầu gành
Cát dài mát lịm bàn chân giang hồ
Xa rồi năm tháng ấu thơ
Cánh diều no gió bên bờ sông xanh
Ghe vô tôm cá no lành
Canh chua cá Bớp cá Cần chiên khô
Từ khi xa xứ đến giờ
Gót chân lãng tử bơ vơ xứ người
Nhẫm xem mấy chục năm rồi
Quê hương còn đó ta người ly hương
Dạt dào sóng vỗ trùng dương
Ai về Phan Rí quê hương về cùng.
Bình Thuận quê tôi – Hoa Cỏ May
Tôi trở về một ngày lúa đơm bông
Thoảng trong gió bên cánh đồng mùi sữa
Người nông dân ấm tình quê chan chứa
Mùa vụ nào cũng nhớ lắm không quên
Chiều bên nhau bữa cơm trắng rau dền
Nhưng ngọt lắm với cái tên đạm bạc
Dù đi xa nhưng mặn nồng câu hát
Bình Thuận quê mình khao khát đắm say
Kia giàn mướp bờ ao nhỏ đong đầy
Hàng tre xanh bóng dáng gầy của mẹ
Lom khom bảo nụ hoa cà vừa hé
Trái lớn rồi mẹ hái gửi cho con
Tôi nhìn về nơi đôi mắt héo hon
Bàn tay sạm vẫn còn lo chưa dứt
Trái bầu xanh bám cheo leo bên vực
Suốt một đời đêm trăn trở nắng mưa
Bông lúa vàng chị tôi gặt sớm trưa
Chiếc xe trâu đã chở về bên mái
Từng ụ rơm tuổi thơ mình trở lại
Theo cánh diều mãi mãi ở trong tim
Cái nắng hanh góc nhà xưa trốn tìm
Biển dạt dào sóng êm đềm nhung nhớ
Đây quê hương gửi trao anh một thuở
Hãy về đi Bình Thuận đó em chờ.
Về Bình Thuận đi anh – Hoa Cỏ May
Hãy về Bình Thuận quê em
Trong chiều biển nắng êm đềm hát ca
Дђб»“i DЖ°ЖЎng Cб»“n CГЎt mбє·n mГ
Về đi anh hỡi có ta với mình
Tháp Chàm thành cổ lung linh
Lầu ông Hoàng đó mối tình diễm xưa
Hòn Rơm Mũi Né phủ dừa
Đi ngang Đồi Sứ một trưa nắng hồng
Kê Gà biển rộng mênh mông
Bên trời Tà Cú cánh đồng lúa xanh
Chùa Hang Cổ Thạch trong lành
Cù Lao Câu đó như tranh lụa màu
Nghĩa tình cha mẹ trước sau
Ấm lòng của biển bên nhau tháng ngày
Hãy về ở lại nơi đây
Bánh canh gỏi cá rượu say bên đời
Chèo thuyền lướt ván ra khơi
Hòn Bà ở giữa biển trời luyến thương
Phía xa ruộng muối con đường
Người nông dân ấy tình vương vấn nhiều
Anh về mình lại thêm yêu
Mùa hoa muống biển tím chiều câu thơ
Anh ơi… Bình Thuận em chờ
Về đi anh nhé nguyệt tơ sẽ thành.
Đôi nét quê mình (Sưu tầm)
Miền Trung Nam Bộ quê em
Đất Bình Thuận đẹp ngọt mềm thanh long
Những con đường nhỏ uốn cong
Cò bay thẳng cánh ruộng đồng tốt tươi
Gái quê xuân sắc rạng ngời
Hoa nhường nguyệt thẹn lắm người muốn yêu
Bà ba nón lá diễm kiều
Ra đồng cày cấy sớm chiều giỏi gian
Việc nhà lại rất đảm đang
Chu toàn mọi chuyện gọn gàng trước sau
Lời ăn tiếng nói ngọt ngào
Làm bao nhiêu kẻ muốn trao gửi tình
Gái quê luôn giữ lòng trinh
Yêu ai vẹn chỉ một mình mà thôi.
Phan Thiết ta lại nhớ về – Tứ Phong & Hạo Thiên Danh
Bình Thuận Phan Thiết quê ta
Lại nhớ về,,.hồn bà ở Lagi
Mũi điện biển xanh xuyến xao..
Cà ty tháp đài tượng trần hưng đạo..
Dòng bến xanh thuyền neo đậu…
Cát biển đồi dương từng cơn sống vỗ
Bên trời hoàng hôn lưu luyến
Duyên tình ai còn nhớ ai đợi chờ…
Phú hoài phiêu bạc bao chừ.!
Mũi né suối tiên chốn bồng nhân cảnh
Man mác cát trắng gió bay..
Đất làng chài kia ngư dân bám biển
Dãi dầu,..vượt ngàn trùng khơi..
Hòn rơm người ơi đã xa lâu rồi.
Bình Thuận Phan Thiết quê ta
Lại về khu văn hóa phố ân tình..
Thăm lại tháng ngày dài qua
Kỷ niệm đánh mất những ngày xanh…
Cảnh đẹp Mũi Né – Bảo Minh Trang
Biếc ngọc vây trời nhuộm biển xanh
Nắng mang áo mỏng nét thiên thành
Hòn rơm diễm lệ choàng tơ phủ
Đồi cát yêu kiều lót lụa quanh
Vẻ thắm lung linh tình mãi đẹp
Màu tươi ấm áp sắc luôn lành
Mê hồn cảnh vật ngời xinh xắn
Điểm xuyết dương trần dáng mỹ thanh.
Chiều Mũi Né – Tín Nguyễn
Mũi Né chiều buông đẹp lạ lùng
Thăm bờ cát mịn cảnh miền Trung
Diều bay gió mát hồn thơ thẩn
Biển gọi trời xanh sóng vẫy vùng
Đại Việt xưa kìa tăng lãnh hải
Chiêm Thành thủa nọ rã triều cung
Theo dòng lịch sử còn ghi đó
Họ Chế ngàn thu phải não nùng
Mũi Né – Hòn Rơm (Giang Phan)
Thấp thoáng kia rồi Mũi Né, Hòn Rơm
Nơi thủ đô của thiên đường du lịch
Biển và trời xanh một màu ngọc bích
Như lạc vào chuyện cổ tích ngày xưa
Ai treo mình giữa sóng biển và thơ
Cứ lẳng lơ giữa trời nghe biển hát
Theo ngọn gió đi vẽ tranh trên cát
Lũ trẻ ngây thơ ôm ván trượt lên đồi
Dọc biển xanh mát rượi dưới chân tôi
Là con sóng cứ bồi hồi Lưu luyến
Hoàng hôn buông mặt trời rơi trên biển
Phố lên đèn một vẻ đẹp rất riêng ..!
Nhớ về Mũi Né – Đức Khải
Mơ về Mũi Né biển rờn xanh
Những rặng dừa cao tỏa mát lành
Sóng vỗ khoang thuyền câu nặng sải
Mây vờn mặt nước trải vòng quanh
Người đi hớn hở nhìn như ngọc
Bãi tắm quây quần ngắm tựa tranh
Nhớ buổi về thăm lòng mãn nguyện
Hè sang cảm hứng mộng du hành.
Chiều mưa Phan Thiết – Yến Thanh
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa
giờ tan trường bâng khuâng tà áo trắng
bước chân quạnh hiu gió lùa trống vắng
“Hoàng hôn xuống rồi không thấy nắng chiều phai.”
Người hành khất già run rẩy đôi tay
bác xích lô co người trong góc phố
bầy trẻ vô tư cười vui như pháo nổ
ngửa bàn tay bé xíu hứng hạt mưa.
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa
mưa giăng giăng mưa nhoà con phố vắng
mưa khẽ hôn dòng cà ty lẳng lặng
mưa mịt mờ lùa bong bóng nước trôi.
Vật vã khua chèo tà áo tím thướt tha
nước khuấy động không làm em ấm lại
mưa vẫn rơi-rơi đều- rơi mãi
hàng me xanh xơ xác nép bên đường
Phan Thiết thật buồn vào những chiều mưa…
Đăng bởi: Vũ Thị Thu Hiền