Gia Đình Tâm Sự

Trí tuệ vô biên, thần giao cách cảm, và hiệu ứng con khỉ thứ 100

Cách đây vài tháng, có một bạn nhắn tôi, là bạn đang định tự tử, vì vướng mãi một vấn đề tâm lý không thoát ra được suốt 2 năm nay. Đang buồn đời thì vô tình đọc trúng một bài của tôi. Đọc xong bài đó, bạn quyết định không tự tử nữa, mà đổi lại hạ quyết tâm quay trở lại trả thù đời… à không, quay trở lại để trả nợ đời, học cho xong những gì cần học.

2 tháng nay, bạn khoe là bạn đã chăm thể thao, thấy như một con người mới, kèm với làm gì, nói gì, bắt đầu cẩn trọng hơn, giống như em bé mới học nói, học làm cái gì đầu đời, nhờ thế mà giúp tâm bạn bắt đầu tập trung vào từng việc nhỏ dễ hơn.

Không riêng bạn này, mà cũng kha khá anh chị nhắn, là tại sao vừa hôm qua đang nghĩ vấn đề nào, hay đang vướng một chuyện nào đó, là y như rằng, ngay ngày hôm sau thấy tôi viết trúng ngay bài đó. Nó không xảy ra với tất cả nhưng có một sự liên kết vô hình nào đó đang diễn ra giữa chúng ta.

Tôi hay trả lời vui, “chắc do thần giao cách cảm”.

Nhưng thực tế, về phía tôi, nếu hỏi, tại sao hôm đó tôi lại viết chủ đề đó thì tôi cũng thua… nhưng có một điều tôi biết, là khi tâm trí tôi càng vắng lặng, đang ‘vô sự’, thì có vài chủ đề nó cứ hiện đi hiện lại trong đầu, tôi quan sát thấy rồi để đó thôi, kiểu như ai truyền tín hiệu là, tôi nên viết chủ đề đó ra… giống như bài viết ngày hôm nay.

Mà tôi viết rất nhanh và nhẹ nhàng, nếu nói những gì tôi đã viết là của tôi thì không hẳn, vì một phần là tôi đã đọc ở đâu đó rồi tâm trí nhớ lại, và một phần là do tôi quan sát trên chính những dữ kiện ngay trong cuộc sống hằng ngày của mình, cũng kiến thức đó, cũng trải nghiệm đó, mà khi tâm càng yên thì tôi lại nhìn sâu sự việc đó hơn nữa. Nhưng có một điều chắc chắn, tôi không nghĩ là do mình nghĩ ra, cái cảm nhận mấy năm nay, như tôi là cái máy phát thanh, rồi thu sóng vào, để phát cho anh em nghe thôi.

Cơ bản, đầu óc của chúng ta, suy nghĩ của chúng ta, vẫn là cái rất hữu hạn… so với những gì đang diễn ra trong thế giới này. Mà lấy một cái hữu hạn để hiểu một cái vô hạn là rất khó, hoặc chính xác là không thể. Nên để hiểu hết bản chất của thế giới này, bắt buộc, không thể dùng lý trí thông thường để giải mã được.

Anh em nào đã đọc cuộc đời của Nikola Tesla, thì ổng có kể lại rằng, mỗi lần ổng nhắm mắt lại, thì tất cả sơ đồ, layout, mạch điện, cơ chế vận hành của một thiết bị nào đó sẽ hiện ra chi tiết trong đầu ổng. Việc của ổng là chỉ ngồi xuống để vẽ và ghi lại thôi. Ổng nói, có một cái gì đó, lớn hơn chúng ta rất nhiều, chứa hết toàn bộ trí tuệ của nhân loại, chỉ là đầu ta đủ sức để truy cập đến cái thư viện đó hay không…

Không riêng ông Tesla, mà các mảng như Toán học, Âm Nhạc, Lịch sử, cũng có vài cá nhân, cứ nằm xuống là hiện ra tất cả. Cứ vậy là ghi lại thôi.

Trong các ghi chép cổ xưa, như thời Ai Cập, có đề cập về thư viện Akashic, nó chứa đựng hết tất cả trí tuệ của toàn bộ vũ trụ này. Phật giáo cũng có một khái niệm về A-lại-da-thức, hay gọi là Thức thứ 8, chứa toàn bộ vô thức và hữu thức của tất cả sinh vật hữu tình trong tam giới.

Có vài bậc thánh, thì gọi nó là “trí tuệ vô biên”, Còn tôi thì gọi cho anh em dễ hiệu nhất, đó là Trí tuệ đám mây (cloud). Cái cloud này nó chứa toàn bộ trí tuệ của mọi sự sống đang tồn tại dưới dạng cả hữu hình và vô hình trong vũ trụ này.

Sự khác ở chúng ta, là vì con người chỉ là những cái máy thu, hay cái máy nhận sóng, hay cái máy truy cập vào cái kho dữ liệu đám mây đó. Nó giống ai cũng có cái phone, nhưng nhờ có internet nên truy cập được ra thế giới.

Những dữ kiện trên, cộng với trực tiếp tôi trải nghiệm thì có một điều tôi thấy. Đó là tâm trí và cả trí tuệ… nó không nằm trong đầu của chúng ta… mà chỉ do sự giới hạn về cái máy thu nên tâm trí và trí tuệ của mỗi người khác nhau.

Nói đúng chuẩn, là nghiệp tham sân si, hàm lượng của mỗi người khác nhau, nên mức độ truy cập cái trí tuệ vô biên đó cũng khác nhau. Chỉ có tâm vô lượng mới truy cập được trí tuệ vô lượng.

Anh em nào hay niệm A Di Đà Phật, thì chữ A Di Đà được phiên âm cho dễ đọc, từ chữ ‘Amitābha’ trong tiếng Phạn. Mà chữ Amita, dịch ra là vô biên, vô lượng hay vô cực. Khi nói A Di Đà Phật, nó chính là Trí tuệ vô biên hay Trí tuệ vô lượng.

phát triển bản thân, top stories, trí tuệ vô biên, thần giao cách cảm, và hiệu ứng con khỉ thứ 100

Đọc đến đây, anh em sẽ thấy sự kinh khủng của trí tuệ đám mây này, không riêng Thái tử Tất Đạt Đa truy cập được cái cloud đó mà Thái tử còn nói, ai cũng có khả năng truy cập được nếu tâm đã thực sự buông bỏ các chấp trước hoàn toàn.

Anh em nào đang theo chủ nghĩa khắc kỷ Stoicism, thì các nhà khắc kỷ có đề cập đến chữ “eudaimonia”, chữ này là tiếng Hy Lạp, mà gần như hậu thế và cả các dịch giả sau này cũng chưa địch đúng được chữ này. Đa phần dịch là chân phúc, hay hạnh phúc tuyệt đối, trạng trái tự do và toàn diện…

Nhưng về cá nhân tôi thôi, đến giây phút này, thì chữ eudaimonia, chính là trạng trái truy cập hoàn toàn về cái trí tuệ vô biên trên. Nói “niết bàn” cũng không chính xác, vì cả Phật và chủ nghĩa khắc kỷ đều không muốn trụ vào một điểm nào cả, có trụ thì có sinh có diệt. Hay nói theo ngôn ngữ Thiền tông, thì là ưng vô sở trụ, nhi sinh kỳ tâm. Tâm này không phải là tướng của tâm, mà là tánh của Tâm, hay bản thể của Tâm.

Bài lỡ dài rồi nên kể anh em nốt một câu chuyện diễn ra trên loài khỉ… chung cơ chế trên nhưng khác loài.

Vào những năm 1950s, tại đảo Koshima của Nhật bản, các nhà nghiên cứu hành vi đã thực hiện một thí nghiệm trên loài khỉ Macaca, mục đích là để xem loài khỉ này hình thành những thói quen mới như thế nào.

Khởi đầu nghiên cứu là họ cho những chú khỉ này những củ khoai rất thơm ngon nhưng đã bị dính cát và dính bẩn. Ban đầu thì đám khỉ này không ăn vì thấy khoai bị dơ, nhưng sau có có 1 con khỉ con chưa đến 2 tuổi đã vô tình phát hiện ra cách là rửa khoai với nước sạch thì sẽ ăn được.

Từ một con khỉ con biết cách rửa khoai, rồi hành vi này bắt đầu lan qua con khỉ mẹ, rồi tiếp đến cả gia đình của con khỉ đó, cả nhà đều biết rửa khoai. Rồi mấy con khỉ gia đình khác cũng bắt chước rửa theo… rồi từ từ lan hết đảo.

Nghiên cứu này trải dài tầm 6-8 năm, đến năm thứ 6, khi con khỉ thứ 100 trên đảo biết cách rửa khoai thì đồng thời những con khỉ khác ở những đảo khác cũng biết cách rửa khoai luôn. Cái gây bàng hoàng trong nghiên cứu này, đó là những con khỉ ở đảo A sẽ liên hệ với những con khỉ ở đảo B bằng cách nào… vì không hề có bất kỳ kết nối nào giữa các đảo và cũng không có chuyện có con khỉ nào đó bơi tận qua đảo kia để dạy cho đám kia.

Đó là tại sao, bên Nhật đã đặt tên nghiên cứu này là “hiệu ứng con khỉ thứ 100”.

Kết quả của nghiên cứu này là, khi con khỉ thứ 100 đã có hành vi rửa khoai, thì dù loài khỉ này ở những đảo khác, nó cũng sẽ có hành vi tương tự.

Có một sự liên kết tâm trí tồn tại giữa loài khỉ này, nghĩa là, tâm trí có thể chia sẻ được từ xa… dù không hể có tương tác vật lý nào cả.

Sau này có vài bài phản biện, đưa ra dẫn chứng rằng giai thoại con khỉ thứ 100 là nguỵ tạo. Nhưng cơ bản các dẫn chứng phản biện lại, cũng khá lủng củng. Giả hay thật, thì không cần đến loài khỉ để chứng minh, mà ngay chính loài người, có những cặp song sinh, sống ở hai quốc gia khác nhau, nhưng khi người kia có chuyện thì ngay lập tức người còn lại sẽ có cảm nhận rất mạnh rằng bên kia đang có chuyện ngay lập tức.

Tôi hay bảo vui là cặp song sinh đó dùng chung tài khoản cloud nên khi bên kia tải gì thì bên còn lại sẽ sync và tải y hệt ngay lập tức.

Carl Jung có nói về “Vô thức tập thể”… có thể liên quan đến hiệu ứng 100 con khỉ này… nhưng vô thức tập thể vẫn là một phần rất nhỏ so với trí tuệ vô biên, một thứ quá lớn với tâm trí hữu hạn của chúng ta.

Có một điều anh em có thể tự kiểm chứng lại, là tại sao, một người chết đi, thân thể vật lý không còn, mà tâm trí, tập khí, nghiệp lực vẫn đi tiếp, rồi đủ duyên, nó lại tái hiện lại trên một thân thể mới, một bản ngã mới… nhưng những tập khí ngày xưa vẫn y nguyên.

Anh em quan sát những đứa trẻ 1-3 tuổi sẽ thấy, tại sao có những đứa nhỏ xíu đã biết giận hờn, biết đố kỵ, biết tham lam… dù môi trường sống chưa hề có tác động gì nhiều đến nó để tạo ra thói quen đó.

Vì rất có thể, tâm trí và trí tuệ… thực sự không nằm trong đầu chúng ta. Mà cơ chế, chính là chúng ta chỉ đang truy cập theo đúng mật khẩu và user đó để tải xuống cái phần chúng ta có thể thấy mà thôi.

Đúng hay sai, tôi không rõ, tôi chỉ kể lại cho anh em nghe, cái nào không phù hợp với niềm tin của anh em thì cứ skip qua.

Bài này chỉ giải thích tại sao, có những bài tôi viết… mà tôi cũng không rõ, điều gì đang thôi thúc mà hôm đó tôi lại viết chủ đề đó. Tôi không cố tình, mà sự thật mọi thứ đến rất tự nhiên và không cố gắng. Không riêng tôi, mà bất kỳ ai cũng có trải nghiệm đó ít nhất một lần trong đời.

Tâm trí càng rỗng lặng thì trí tuệ càng vô biên, và trí tuệ đó không thuộc về ai cả.

Đăng bởi: Hằng Nguyễn

ALONGWALKER Singapore: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Philippines: The channel to explore experiences of global youth ALONGWALKER Indonesia: Saluran untuk mengeksplorasi pengalaman para pemuda global ALONGWALKER Malaysia: Saluran untuk menjelajahi pengalaman global belia ALONGWALKER Japan: 発見・体験、日本旅行に関する記事 ALONGWALKER Thailand: ช่องทางในการสำรวจประสบการณ์ของเยาวชนระดับโลก